Hứa Thất An khoác thêm áo choàng, một mình trèo lên, tới đài bát quái. Gió thu hiu quạnh, giống những thanh đao nhỏ tinh tế, đâm vào da mặt. Hắn lần nữa nhìn thấy bóng lưng vị thần thủ hộ Đại Phụng này, khác với trước kia thản nhiên ngồi ngay ngắn trước bàn, một lần này, Giám Chính khoanh tay đứng ở mép đài bát quái, nhìn về phía hoàng cung. “ “Ý” của ngươi là cái gì?” Giám Chính hỏi. “Ngọc Toái!” Hứa Thất An gọn gàng dứt khoát trả lời. “Ngọc Toái...” Giám Chính chậm rãi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.