Hứa Thất An ánh mắt mờ mịt, không biết nàng tự dưng nổi giận cái gì. Sau đó, tựa như nghĩ tới cái gì, vừa thuận miệng lấy lệ, vừa âm thầm quan sát. “Tối hôm qua làm lụng vất vả quá độ, mệt mỏi, vì thế tới tắm một cái. Quốc sư, dùng bữa trưa chưa.” Hứa Thất An cười nói. Nghe được “làm lụng vất vả quá độ”, khuôn mặt trắng nõn của Lạc Ngọc Hành hiện lên hai mảng ửng đỏ, giận dữ trừng mắt nhìn hắn một cái: “Đang muốn tìm ngươi dùng bữa.” Hai người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.