“Khụ khụ...” Hứa Bình Phong che miệng, kịch liệt ho khan, máu tươi từ kẽ ngón tay tràn ra. Cách vài giây mới bình ổn ho khan, khẽ thở dài: “Nửa cái mạng không còn, Giám Chính lão sư xuống tay cũng thật ác.” Hắn nhìn quét mọi người, đưa ra đề nghị: “Đi về dưỡng thương trước đi, các vị thương thế đều không nhẹ, mà ta cũng phải tốn thời gian luyện hóa khí vận Thanh Châu.” Trong ba người một thú, tình huống bản thân Hứa Bình Phong thì không nói nữa, thiếu chút nữa chết ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.