Nam nhân thối, đứa nhỏ này nhà ngươi, có phải sọ não có bệnh hay không?” Tô Tô chạy chậm vào thư phòng, loại cảm giác đứng ngồi không yên đó mới biến mất, thật kỳ quái, nàng thế mà bị một đứa con nít năm sáu tuổi nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên. “Ngươi mới có bệnh, cả nhà ngươi đều có bệnh. Ồ, quên cả nhà ngươi đã bị tịch thu gia sản chém đầu.” Hứa Thất An không lưu tình chút nào đáp lại, hắn đã quên một câu nói đùa lúc trước của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.