Tiếng vang khe khẽ, hai người không ngừng kể ra tình yêu của mình, trấn an thân thể cùng tâm linh của nhau, cứ kéo dài mãi, không dừng được. “Còn chưa tắm! Đều là cậu! Bẩn chết mất!” Bỗng nhiên, Nghiêm Chiêu Kha khẽ hô một tiếng, vỗ nhẹ ngực Lâu Thành. Lâu Thành cười nhẹ đáp lại, tâm linh dị thường thỏa mãn, mà thân thể còn đang xao động. “Cậu sao lại!” Ngay tại lúc Nghiêm Chiêu Kha động tác có chút gian nan muốn lật qua hắn, đi phòng vệ sinh, đột nhiên đụng phải thứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.