Trong tiếng vỗ tay hợp với tình hình, Lâu Thành rời khỏi lôi đài, thấy Thư Nhuy chặn lại ở phía trước. “Hi, đã lâu không gặp.” Cô nương phóng viên chỉ có một lúm đồng tiền cười nhẹ phất tay. “Đại khái là vì cô đi ăn máng khác nhỉ.” Lâu Thành thuận miệng nói đùa. Thư Nhuy so với hai năm trước đã có thêm phần trầm tĩnh, khóe miệng nhếch lên nói: “Cái này thật ra phải cảm tạ các cậu.” Ô, hôm nay là ngày nói lời cảm tạ tập thể sao? Vừa có Mục Úc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.