Nói tới đây, hai người ăn ý đồng thời nhìn về phía lôi đài, chỉ thấy Lâm Khuyết đứng ở tại chỗ, nắm chặt thời gian thở dốc thổ nạp, trán mồ hôi như mưa, từng giọt rơi xuống, khiến mặt đất có thêm không ít dấu vết. Hắn khẳng định là trải qua khổ luyện khó có thể tưởng tượng, mới bước ra một bước đột phá cực hạn này! Trời giúp kẻ tự giúp mình! “Chanh Tử, cậu nói anh mình còn có thể làm được mấy lần đan cảnh bùng nổ?” Nghiêm Chiêu Kha vừa chờ mong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.