Lâu Thành không nói thêm gì, nâng bút vung vẩy, ở mặt trước cái áo xoát xoát viết lên tên của mình. Mẹ kiếp, đã lâu không kí tên, cũng gượng gạo rồi, tuy không gượng gạo cũng không đẹp mắt gì cả... Thu hồi áo thun, cô gái lại từ trong túi lấy ra một cái vòng cổ dạng bùa hộ mệnh, nó màu vàng kiểu hoa tai, như là thần thú nào đó trong truyền thuyết. “Lâu sư huynh, có thể ở trên hoa tai ký cái tên không?” Nữ sinh năm thứ nhất này thấp thỏm mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.