Tiếng ào ào vang lên, xen lẫn thở dốc kịch liệt, không biết qua bao lâu, vợ chồng son nằm ở trên giường, một người thể xác và tinh thần thỏa mãn, một người sắc mặt như hoa đào. “Mình đang nghĩ một vấn đề có tính kỹ thuật...” Lâu Thành như có chút suy nghĩ nói. “Không nghe! Mình không nghe ~ khẳng định đen tối vô cùng!” Nghiêm Chiêu Kha nhắm mắt lắc đầu. “Mình là nói dị năng của cậu...” Lâu Thành cười trộm mở miệng, nhưng lời còn chưa dứt, đã bị cô gái ngắt lời:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.