Nghe được câu này, trước mắt Nghiêm Chiêu Kha bỗng nhiên mơ hồ, nghe thấy tiếng mình bật hơi, nghe thấy được nghẹn ngào đè nén thật lâu giống như đến từ phương xa. Cô lau mặt, tràn đầy vết ướt. Thấy đám người Thi lão đầu đều nhẹ nhàng thở ra, Lý Ngoại Đức ho khan hai tiếng nói: “Nhưng, loại trọng thương này, tương lai có thể khôi phục tới trình độ nào, còn có hy vọng bước vào ngoại cương hay không, tôi cũng không dám bảo đảm, hơn nữa...” Hắn tạm dừng chút lại nói: “Hơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.