Lâu Thành xách bánh hoa quế, tương nấm cùng hoa quả phương nam trong tay, khẽ cười nói: “Xách cho cậu chút đặc sản Lâm Biên.” Nghiêm Chiêu Kha váy dài lụa trắng quá gối, đến thẳng giữa xương ống chân, đứng ở trong gió đêm, phiêu dật mà nhã nhặn. Sau khi nghe được lời Lâu Thành nói, cô đầu tiên là ngẩn ra một phen, tiếp đó mắt cong lên, nhìn chéo sang bên cạnh, cằm khẽ nhếch, sợi tóc khẽ đong đưa, lúm đồng tiền hiện ra nói: “Cậu cho rằng như vậy có thể lấy lòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.