Nghiêm Chiêu Kha cũng có phát hiện, cố nhịn cười, kéo Lâu Thành xuống xe, bước nhanh về phía cửa chính. “Cậu ăn cho nhiều, lát nữa phần đó của mình cũng cho cậu!” Cô sóng mắt lấp lánh, khẽ mím môi nói. “Vậy còn cậu?” Lâu Thành nào nguyện ý để tiểu tiên nữ đói. Nghiêm Chiêu Kha hơi chu mỏ, cau cái mũi, bi phẫn trả lời: “Mình cũng béo lên bốn cân rồi! Còn dám ăn à?” “Không có, vừa rồi ôm cậu hoàn toàn không cảm thấy, hơn nữa lấy thực lực của cậu, thể trọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.