“Không cho nói!” Nghiêm Chiêu Kha kéo tay hắn, đấm xuống đùi hắn, đôi mắt kích động nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhưng vành tai đã nhuộm lên một tầng đỏ hồng, tạo hình trong suốt giống như đá quý, cô thật lâu sau mới bình ổn, quay đầu lại, dùng khẩu hình sẵng giọng, “Đại, sắc, lang!” Còn không phải chính cậu muốn hỏi, hỏi xong lại xấu hổ thành bộ dáng đó, cô gái thật kỳ quái... Lâu Thành rất muốn gãi đầut. Nghiêm Chiêu Kha thấy hắn trở nên thành thật, mới hài lòng gật gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.