“Hì hì, đều là thứ lần đó từng gọi.” Lâu Thành dắt bạn học Kha Tiểu Kha tìm được chỗ ngồi xuống. “Cậu còn nhớ rõ à?” Nghiêm Chiêu Kha một tay chống cằm, ánh mắt long lanh nhìn hắn. Lâu Thành cười nhẹ nói: “Khi đó mình có quan sát cậu thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, đối với những món gọi còn có chút ấn tượng, vốn còn khá mơ hồ, chỉ mơ hồ có ký ức đại khái, đến nơi đây lập tức nhớ ra...” Nghe bạn trai thong dong nói ra, mang chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.