Mục lục
Võ Đạo Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, hắn mang giới thiệu chi tiết đến tiếp sau nhường cho người phụ trách trận đấu.

Lúc này, hợp đồng phát đến trong tay Lâu Thành, làm sinh viên năm thứ nhất, học cũng không phải ngành pháp luật, hắn chỉ tùy ý lật chút, xem trọng điểm —— Ý tứ đại khái chính là nếu vị võ giả nào bị điều tra ra tham dự đánh bạc trận đấu liên quan bản thân, sẽ lấy quy củ giang hồ thay thế pháp luật trừng phạt.

“Thi đấu võ đạo loại chuyện này, đấu là thực lực cá nhân của hai người, từ thiên phú đến chuẩn bị đều bao hàm ở trong, chỉ cần quy về bản thân, không vi phạm pháp luật pháp quy tương quan quốc gia, chúng tôi đều là cho phép.”

Người phụ trách trận đấu giải thích, “Nhưng võ giả tham dự đánh bạc tương quan trước nay là bị đồng đạo giang hồ bị khán giả tiêu tiền khinh thường, đối với cường giả Ngoại Cương mà nói, bọn họ bản thân giàu có, thực lực lại mạnh, đã rất khó thu mua, không có khả năng bị hiếp bức, nhưng chúng ta loại trận đấu nhỏ này, vẫn là coi trọng một chút, dù sao chúng ta muốn làm rất nhiều lần, không thể lần thứ nhất đã hỏng thanh danh, lúc trước khán giả còn ít, chưa có người nào đánh bạc, còn không sao cả, bây giờ bắt đầu, đài truyền hình Viêm Lăng sẽ tiến hành tiếp sóng, phải đề phòng từ lúc chưa xảy ra.”

“Về phần quy củ giang hồ, mọi người hẳn là đều biết, ba đao sáu lỗ, phế bỏ võ công!”

Tám chữ phía sau, hắn nói có chút lành lạnh.

Chưa bao giờ tham gia hoạt động tương tự Lâu Thành nghe mà miệng khẽ há ra, không ngờ sẽ có loại chuyện này, nhưng cẩn thận tự hỏi, lại cảm thấy hợp tình hợp lý.

Hắn cảm thấy mình chút điểm mấu chốt này vẫn là có, không cần lo lắng vấn đề vi phạm, vì thế lấy bút trên bàn, chuẩn bị ký tên.

“Không sợ cái này thật ra là khế ước bán mình sao?” Bên cạnh truyền đến một thanh âm u ám.

“Ặc?” Lâu Thành dừng bút, quay đầu nhìn về phía Lịch Hiểu Viễn, có chút hết hồn.

Lịch Hiểu Viễn vẻ mặt không gợn sóng, bình thản mở miệng:

“Nói giỡn.”

Nói xong, hắn cầm bút ký tên.

Này, bạn học, ngươi làm người làm việc phải tương xứng với hình tượng của mình nha! Làm một gã trích tiên nhân, đừng luôn nói giỡn! Lâu Thành âm thầm phỉ nhổ vài câu, lại cẩn thận lật hợp đồng một chút mới dám hạ bút.

Đi hết lưu trình này, ba mươi hai vị võ giả đều tự rời khỏi, Lâu Thành bất chấp lên diễn đàn lướt bài viết trực tiếp, xem “Con Đường Lôi Đài” cùng “Nhất Quyền Vô Địch” là nhắc tới như thế nào lại gặp được hắn một tên oan gia cũ này, vội vàng ăn cơm chiều, chạy về khách sạn, mở máy tính, tìm tòi video tương quan võ công Thiết Sa Chưởng, Hô Khiếu Bát Hình vân vân.

Cho dù chung quy thất bại, cũng phải thua đẹp!

Xem một lúc, di động của hắn vang lên tít tít, Nghiêm Chiêu Kha trả lời tin tức vừa rồi.

Cô dùng biểu cảm khỉ yoyo cici đấm ngực hoan hô nói: “Không sai! Biết cái gì là nhân phẩm vô địch rồi chứ!”

“Người ngay cả ‘thêm một chai nữa’ cũng chưa từng trúng cúi đầu sát đất!” Tâm tình căng thẳng của Lâu Thành lập tức khôi phục, “Cảm giác lại phải suy xét báo đáp cậu như thế nào.”

“Hì hì, cái này không vội, tạm thời không nghĩ ra bảo cậu báo đáp như thế nào, chờ mình suy xét chút.” Nghiêm Chiêu Kha trả lời.

Lâu Thành hơi cảm thấy mất mát, lại mang chuyện buổi chiều gặp Lịch Hiểu Viễn của Nghiễm Nam nói một lần, cuối cùng nói: “Đại học Nghiễm Nam không hổ là trường danh tiếng lâu đời bầu không khí võ đạo nồng hậu.”

“Đúng vậy, bọn họ năm nay lấy thành tích đứng đầu thi đấu phân khu vào trận chung kết cả nước.” Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm thở dài.

Không biết nên tiếp như thế nào, Lâu Thành quay sang nói: “Mình đang xem video trận đấu của Vương Diệp, chính là đối thủ ngày mai của mình, chuyên nghiệp cửu phẩm cùng ở một khách sạn.”

Nghiêm Chiêu Kha hỏi: “Anh ta sở trường võ công gì.”

“Thiết Sa Chưởng, mình xem một lần, trong trận đấu phía trước, có người lấy cánh tay phòng ngự, bị hắn đánh mấy chưởng nứt xương.” Lâu Thành dùng biểu cảm “dọa ta trốn tới phía sau cửa” nói.

Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm kinh ngạc: “Vậy cậu còn phòng ngự như thế nào? Hắn công kích quá đáng sợ rồi...”

Bình thường mà nói, bởi vì đặc điểm bản thân, tập trung phát lực cùng luyện võ tới nay cùi trỏ, tay cùng cánh tay, chân cùng bàn chân, đều là “vũ khí” dùng để phòng ngự đối phương công kích, bây giờ ngay cả “vũ khí” cũng có thể bị đối phương đánh hỏng, vậy còn phòng ngự như thế nào?

“Dù sao cũng chưa từng nghĩ thắng hắn, mình đang suy xét là luôn đánh thọc sườn cổ tay tránh đi mũi nhọn để phòng ngự, hay là không ngừng di chuyển, không tiếp xúc chính diện, tìm kiếm cơ hội.” Lâu Thành nói tính toán của mình.

“Một loại trước yêu cầu rất cao đối với năng lực phán đoán chiêu thức cùng kinh nghiệm kiến thức, nghe kình của cậu tuyệt đại bộ phận thời điểm còn cần tiếp xúc mới có thể nắm bắt được nhỉ?” Nghiêm Chiêu Kha biểu đạt ý kiến của mình.

Lâu Thành dùng biểu cảm gật đầu nói: “Mình cũng có khuynh hướng một loại biện pháp phía sau.”

Một khi có tiếp xúc, thì rất có khả năng bị phá phòng ngự!

“Ừm, cậu nếu muốn tiến vào top mười sáu, trọng điểm không phải Thiết Sa Chưởng, mà là hai vị khác. Đúng rồi, cậu làm sao biết vị võ giả chuyên nghiệp cửu phẩm kia bỏ bê chiến đấu nhiều năm?” Nghiêm Chiêu Kha phát ra nghi vấn.

“Bởi vì mình biết hắn, hắn là bạn trên diễn đàn câu lạc bộ Long Hổ...” Lâu Thành thành thật trả lời.

Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm che miệng cười: “Thật đúng là khéo nha, ở cổ đại, các cậu cũng có thể kết bái rồi... Hắn am hiểu võ công gì?”

“Hô Khiếu Bát Hình.” Lâu Thành hồi đáp.

Nghiêm Chiêu Kha nói: “Hô Khiếu Bát Hình? Vừa vặn mình biết một chút, định chi phong cùng bất ky chi phong là bộ pháp cùng kỹ xảo né tránh, vô hình chi phong cùng vô lậu chi phong là đấu pháp tương tự ‘Hàn Ý Nhập Cốt’ trong Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích, hô khiếu chi phong cùng cuồng bạo chi phong tương đối giống ‘Cuồng Phong Bạo Tuyết’, nhưng yêu cầu đối với nghe kình không cao, long quyển chi phong là sát chiêu, khủng phố cụ phong là tuyệt chiêu bùng nổ...”

Cô nói đại khái lý giải của mình đối với Hô Khiếu Bát Hình, Lâu Thành kết hợp vừa rồi xem video, có hiểu biết càng thêm xâm nhập.

“Còn có một vị tuyển thủ sở trường ‘Thần Tượng Chi Hình’, thối công cùng lực lượng đều rất mạnh.” Lâu Thành khi nói Đường Việt, không nhịn xuống, hỏi ra cảm thụ vừa rồi trong khoảng thời gian này nói chuyện phiếm, “Cậu bây giờ cảm xúc tựa như không cao nha, biểu cảm cũng dùng ít...”

Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm đáng thương: “Ừm, không thoải mái, bụng đau.”

“Bụng đau? Trong nhà có ai không? Bảo bọn họ mang cậu đi bệnh viện khám đi, không thể ăn bậy dược, cũng không thể mạnh mẽ chịu đựng.” Lâu Thành lập tức sốt ruột, tựa như cảm động lây.

Nghiêm Chiêu Kha lặng lẽ mấy chục giây, phát ra hai chữ:

“Ngu... Ngốc...”

“A?” Lâu Thành vẻ mặt ngây dại.

Sao lại ngu ngốc? Quan tâm thân thể cậu sao lại ngu ngốc?

Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm ngồi góc tường vẽ vòng: “Đi bệnh viện cũng vô dụng... Là, là cái kia đến...”

Lâu Thành rốt cuộc hiểu ra, mặt già lập tức đỏ lên.

Ta con mẹ nó chính là tên đại ngu ngốc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK