Lâu Thành dùng biểu cảm chấn động thất sắc nói: “Có một lần, bạn ngồi cùng bàn của mình tựa như phi thường không thoải mái, vừa tan học đã xin nghỉ bệnh về nhà, nữ sinh bàn sau mình còn chuyên môn đỡ cô ấy, buộc trên hông cô ấy món quần áo của bản thân, mình lúc ấy liền nghi hoặc, nói bạn ngồi cùng bàn mình sinh bệnh rét run, cần quần áo giữ ấm, vì sao là buộc trên lưng, rủ đến đùi, cái này có ích gì? Chờ người bàn sau mình đưa người trở về, mình hỏi cô ấy một câu, cô ấy chỉ lườm mình một cái.”
“Mình mãi mà không hiểu, hôm nay cuối cùng đã hiểu, thì ra là cái kia, quần áo là vì che giấu vết!”
Hẳn là giống quảng cáo thảo luận, thẩm thấu rồi...
“Ha ha, không chửi cậu đã tính là không tệ rồi.” Nghiêm Chiêu Kha trả lời.
Lâu Thành thấy đề tài của mình mình khiến cảm xúc của cô tựa như cao thêm một chút, lòng tin nhiều lên không ít, căn cứ lý luận của bạn học Tiểu Minh nói: “Bụng còn đặc biệt đau không?”
“Đau.” Nghiêm Chiêu Kha trả lời ngắn gọn.
Lâu Thành dùng vẻ mặt mỉm cười nói: “Mình biết một cái biện pháp có thể giúp cậu giảm bớt đau đớn?”
“Biện pháp gì?” Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm kinh ngạc không tin.
Lâu Thành trả lời: “Dời đi lực chú ý thân thể! Chỉ cần không nghĩ bụng đau, sẽ không quá khó chịu.”
“Tuy cảm thấy không có hiệu quả gì quá tốt, nhưng vẫn thử chút đi, nói không chừng thì sao? Cậu tính dùng cái gì dời đi lực chú ý của mình?” Nghiêm Chiêu Kha dùng biểu cảm đáng thương nói.
Lâu Thành nghĩ nghĩ: “Mình hy sinh một lần, kể việc xấu của mình cho cậu!”
“Ha ha, xấu bao nhiêu?” Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm mèo mù ngồi ngay ngắn chờ đợi thức ăn.
“Thời điểm đầu tháng Chín huấn luyện quân sự, không phải đội ngũ cùng tiến lên làm tốt sẽ tham gia biểu diễn báo cáo cuối cùng sao?”
“Bạn học Tiểu Minh cố ý đi cực nát, bị huấn luyện viên phạt vài lần không thấy chuyển biến tốt, làm sinh viên kém, bị đá ra khỏi đội ngũ biểu diễn, bắt đầu đảm nhiệm ‘trọng trách’ mỗi ngày nâng cơm gánh rau, rửa nổi quét rác, bình thường không cần huấn luyện nữa, có thể tránh ở dưới bóng cây nhàn nhã nghỉ ngơi.”
“Sau, mình bị hắn dẫn dắt hỏng rồi, ở lúc giáo quan sàng chọn nhân viên, cố ý không đi tốt mà bị loại, cũng tham gia đội ngũ hậu cần.”
Lâu Thành phát từng câu, miễn cho khoảng cách thời gian gõ chữ quá dài, để sức chú ý của Nghiêm Chiêu Kha lại về tới trên bụng đau.
“Sau đó đâu? Cái này sẽ chỉ làm người ta hâm mộ nhỉ, không phải chuyện xấu.” Nghiêm Chiêu Kha hỏi.
Lâu Thành phát ra biểu cảm vẻ mặt cầu xin:
“Ngày tháng tốt đẹp không được bao nhiêu, huấn luyện viên mang bọn mình triệu tập lại, đưa tới cạnh một gian WC khác, nói lớp ở doanh địa này quá nhiều, bên trong khá bẩn, các trò không tham gia biểu diễn báo cáo vất vả một chút, quét dọn thêm chút.”
“Mình cùng bạn học Tiểu Minh đi vào vừa thấy, thiếu chút nữa nôn ra.”
Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm đấm đất cười to: “Bảo các cậu lười! Biết cái gì gọi là báo ứng rồi chứ!”
Lâu Thành dùng biểu cảm rơi lệ đầy mặt trả lời: “Lúc bọn mình đi ra hít thở mấy ngụm không khí mới mẻ, huấn luyện viên còn đắc ý nói, sinh viên đại học Tùng Thành các cậu tố chất không tệ, không giống trường học trước kia, ngại WC bẩn, liền ở trong hồ nước cùng bụi cỏ phía sau giải quyết, tôi bảo bọn họ tự đi nhặt đi quét... Hắn nói còn chưa dứt lời, mình cùng bạn học Tiểu Minh thật sự nôn khan, may mà chưa nôn ra.”
“Thật ghê tởm, nữ sinh bọn mình bên này là thay phiên đi bê cơm quét tước, lại tương đối chú ý, may mắn.” Nghiêm Chiêu Kha dùng biểu cảm mắt vụt sáng vụt sáng nói, “Dời đi sức chú ý tựa như thật sự có chút hữu dụng, còn có chuyện xấu khác không?”
Lâu Thành vắt hết óc, ở trong chuyện xấu từ nhỏ đến lớn sàng chọn ra bộ phận không quá ảnh hưởng hình tượng của mình, nói ra từng thứ một, chọc Nghiêm Chiêu Kha hứng thú dạt dào, cảm xúc cao lên không ít, tựa như thật sự quên đi bộ phận đau đớn.
“Chanh Tử, còn không?” Nghiêm Chiêu Kha tựa như lúc còn nhỏ nghe mẹ kể chuyện xưa nghe Lâu Thành, vĩnh viễn cũng sẽ hỏi còn không?
Lâu Thành nhất thời đầu trống trơn, cảm giác có thể nói đều nói rồi, sau khi đau khổ suy tư thêm thì nói: “Không còn nữa ôi chao... Chúng ta dùng biện pháp khác để dời đi sức chú ý nhỉ?”
Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm mỉm cười: “Bụng giống như không đau như vậy nữa, mình có thể thử ngủ, chờ ngày mai tỉnh ngủ, lại là một hảo hán! Chanh Tử, biết hát không? Hát cho mình một bài đi, mình nghe hát là ngủ.”
Đây là yêu cầu chủ động khó được của Nghiêm Chiêu Kha, Lâu Thành không chút do dự nói: “Biết, tuy nhiên không phải quá dễ nghe, nhưng ít ra không lạc nhịp, cậu muốn nghe bài nào?”
Gửi xong tin tức, hắn rời khỏi QQ máy tính, lại dùng di động đăng nhập.
“Tự cậu chọn.” Nghiêm Chiêu Kha dùng biểu cảm cười trộm nói.
Lâu Thành nghĩ nghĩ, ấn giọng nói, thốt ra: “Nhất thiểm nhất thiểm lượng tinh tinh, mãn thiên đô thị tiểu tinh tinh (nhạc thiếu nhi)...”
“Ha ha, cậu hài quá, tiếp tục.” Nghiêm Chiêu Kha cũng dùng giọng nói trả lời, cảm xúc rõ ràng không tệ.
“Sao trên trời...” Hát đến nơi đây, Lâu Thành bỗng nhiên sửa giai điệu, “Tham bắc đẩu oa!”
“Phốc!” Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm “Cười chết ta rồi”.
Tiếng ca một câu tiếp một câu, nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng, không biết qua bao lâu, Nghiêm Chiêu Kha mới nói: “Chanh Tử, hôm nay mình rất vui vẻ, ngủ ngon ~ “
“Ngủ ngon, ngày mai gặp!” Lâu Thành mỉm cười nói, phát giọng nói.
Nghiêm Chiêu Kha trả lời bằng giọng nói, lấy giọng nói giỡn cùng phối hợp lời kịch quảng cáo nói: “Đại bảo, mỗi ngày gặp ~ “
Cho dù cái này còn không đủ để nói rõ quá nhiều, Lâu Thành cũng vui sướng khôn kể, nụ cười tràn ngập khuôn mặt.
Hê hê, mỗi ngày gặp!
Đúng rồi, hôm nay là ngày bao nhiêu? “sổ tay” ghi nhớ, cái này nhưng mà mấu chốt tin tức!
Đợi Nghiêm Chiêu Kha ngủ, hắn cười ngây ngô thật lâu mới chợt hoàn hồn:
“Móa! Ngày mai còn có trận đấu, ta còn có rất nhiều video võ đạo chưa xem!”
***
Tìm một đống video, Lâu Thành kết hợp tư liệu, xem không dời mắt, trong đầu không ngừng hóa giải phân tích cùng tổ chức lại suy diễn.
Già nửa giờ sau, hắn có chút mệt mỏi lắc đầu, khẽ gõ máy tính bàn nói: “Video nhiều quá rồi, không có khả năng xem hết, nhưng lại không biết những cái nào quan trọng nhất có tính đại biểu nhất...”
Công phu nghe kình cần nhập tĩnh, cần tuyệt đối chuyên chú, đối với tinh thần là tiêu hao không nhỏ, không phải thứ Kim Đan có thể bù lại, cho nên sau khi đánh một trận với Ngô Thế Thông, vừa rồi lại vắt hết óc nói chuyện phiếm, Lâu Thành bây giờ đã cảm nhận được sự mệt mỏi.
Trong mệt mỏi, hắn đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, mở thanh dấu trang, tiến vào diễn đàn “câu lạc bộ Long Hổ”.
Mình muốn tìm xem video chiến đấu của đối thủ, “Con Đường Lôi Đài” Chu Viễn Ninh khẳng định cũng sẽ làm như vậy, ở dưới tình huống nội dung tương quan toàn sách là sách, hắn vô cùng có khả năng hướng cơ sở dữ liệu hình người “Cái Thế Long Vương” cầu viện, để đối phương cung cấp ý kiến, mình vừa lúc thầm chà xát tham khảo một phen!