Trên đường trở lại chỗ ngồi, thấy mọi người còn có chút sững sờ, Lâu Thành bật cười hỏi: “Làm sao vậy?” Tuy chưa kỳ vọng trận đấu này có thể thắng, nhưng cũng đừng chậm chạp không ra sân chứ! Thái Tông Minh khóe miệng giật giật nói: “Cậu nha có từng suy xét chúng ta không!” “Tình huống gì vậy?” Lâu Thành vẻ mặt mê mang. “Cậu nói cậu thua thì thua đi, cười cái rắm à!” Bạn học Tiểu Minh bi phẫn chỉ vào Phương Chí Vinh trên lôi đài nói, “Cậu nhìn hắn, rõ ràng nghẹn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.