Cô cẩn thận ngóng nhìn vài giây, bỗng nghiêng người nhắm về phía hồ nước, hai tay chắp lại, đôi mắt sáng khép hờ, lẩm bẩm. “Kha Kha, cậu đang làm cái gì thế?” Lâu Thành mờ mịt đặt câu hỏi. Cô gái hiện lên lúm đồng tiền, khẽ mím môi, ngọt ngào cười nhẹ nói: “Mình đang cảm tạ bạn học cá trắm đen! Nếu không phải nó, có thể tên ngốc nào đó đã tự mình đánh trống lui, đây là khởi đầu của tất cả!” “Nó đại khái sẽ không thích cậu nói như vậy... Chết tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.