Sau khi ngồi xuống, Nghiêm Chiêu Kha bỗng cười nhẹ một tiếng, ngẩng đầu liếc Thi lão đầu phía trước một cái, cúi đầu, nói khẽ như muỗi kêu: “Nói tới, cũng còn chưa biết Thi huấn luyện viên tên đầy đủ là cái gì, luôn Thi huấn luyện viên Thi huấn luyện viên mà gọi.” Ồ? Lâu Thành nghe mà hít sâu một hơi, thật đúng là vậy! Làm thân truyền đệ tử, giờ cũng đã qua nửa năm, thế mà còn không biết tên đầy đủ sư phụ nhà mình, cũng không tránh khỏi quá không dụng tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.