Mục lục
Võ Đạo Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bên khác, Lâu Thành nhịn xuống xúc động cười nhẹ cùng gửi tin tức cho Nghiêm Chiêu Kha, chờ đợi rút ra một vị tuyển thủ cuối cùng của tiểu tổ thứ bốn, miễn cho quá mức đắc ý vênh váo, vui quá hóa buồn.

Một vị lại một vị tuyển thủ rút ra, bỏ thêm vào mỗi tiểu tổ, qua hồi lâu, Lâu Thành rốt cuộc nghe được “tiểu tổ thứ bốn” mấy chữ này.

“Số 245, Đường Việt...” Lâu Thành đọc tên vị võ giả thứ tư, nhìn kỹ trên màn hình lớn cuộn tuyển tập cùng giới thiệu trận đấu của các võ giả.

“Ặc, là cao thủ nghiệp dư nhất phẩm...” Nói nhỏ một câu, hắn thu hồi sự vui sướng, cảm thấy ở tiểu tổ này nếu muốn qua vòng vẫn khá khó khăn, có chút vô ý liền làm áo cưới cho người khác, ví dụ như mình cùng “Con Đường Lôi Đài” đánh lưỡng bại câu thương.

Đương nhiên, so với năm tiểu tổ khác tốt hơn nhiều rồi.

Sau khi ghi lại video trận đấu của Đường Việt, Chu Viễn Ninh hòa Vương Diệp, Lâu Thành gửi tin tức cho Nghiêm Chiêu Kha, dùng biểu cảm cười trộm nói: “Nhân phẩm của cậu tiếp tục chiếu rọi, mình rút trúng một tổ tương đối yếu kém, chuyên nghiệp cửu phẩm, nghiệp dư nhất phẩm, cùng với chuyên nghiệp cửu phẩm vài năm chưa từng thi đấu gì cả.”

Gửi xong, hắn đi quầy phục vụ xin lấy chi tiết càng thêm tư liệu của ba vị võ giả, cùng với an bài quá trình thi đấu đến tiếp sau, phát hiện mình sẽ ở buổi chiều ngày mai nghênh chiến Vương Diệp, buổi sáng ngày kia đánh với Đường Việt, buổi chiều hôm sau nữa chiến “Con Đường Lôi Đài” Chu Viễn Ninh!

“Lâu Thành, cố lên! Bọn tôi đều xem trọng cậu vào top mười sáu!” Mấy vị cô nương quầy phục vụ làm động tác cổ vũ.

Lâu Thành cười cười, ôn hòa nói:

“Tranh thủ không để các cô thất vọng.”

Đúng vậy, cũng đi tới một bước này rồi, làm võ giả, sao có thể dễ dàng nhận thua!

***

Sau khi lấy được chi tiết tư liệu, Lâu Thành căn cứ nhân viên công tác chỉ dẫn, tới một phòng họp nhỏ của sân vận động võ đạo, Hoàng Chấn Trung, Diệp Du Đình, Vương Diệp cùng Chu Viễn Ninh bọn ba võ giả top ba mươi hai đã ai ngồi chỗ đấy, dựa theo quy tắc thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh cúp Phượng Hoàng, mọi người sẽ cùng tập đoàn ban tổ chức Viêm Dụ ký kết một phần hợp đồng, hợp đồng thành tín thi đấu!

Làm lính mới, Lâu Thành nhìn xung quanh một lần, theo thói quen chuồn tới góc, chờ đợi ban tổ chức xuất hiện.

“Hây, ngày hôm qua đấu với Ngô Thế Thông đánh khá lắm, công phu nghe kình đó tôi nằm mơ cũng muốn có.” Hắn vừa ngồi xuống, võ giả bên cạnh liền mỉm cười chào hỏi.

Quay đầu nhìn lại, Lâu Thành nhất thời mắt sáng ngời, võ giả chào hỏi không phải nữ hài tử, bộ dạng cũng không nữ tính hóa, nhưng vẫn cho người ta cảm giác kinh diễm.

Hắn cùng mình tuổi xấp xỉ, cũng lưu lại vài phần khí chất học sinh, ngũ quan thanh tú tuấn lãng, khí chất xuất trần, để tóc dài ngang vai rất có khí chất nhà nghệ thuật, chỉ nhìn cái đầu tiên, trong đầu mình liền dần hiện ra bốn chữ “mỹ nam cổ điển”, ý niệm thứ hai là “Trích tiên nhân” !

Bộ dạng này, trực tiếp đi giới giải trí tuyến đường thần tượng cũng dư dả!

Nếu để bạn học Tiểu Minh nhìn thấy, lòng tự trọng của hắn sẽ bị đả kích... Lâu Thành oán thầm Chủy Vương một câu, khách khí trả lời: “Cảm ơn, cảm ơn, thật ra rất may mắn, không dám kiêu ngạo.”

“Nghe kình không có may mắn.” Vị bạn học như trích tiên nhân này lắc đầu cười nói, “Đúng rồi, còn chưa tự giới thiệu, Lâu Thành chào cậu, tôi tên là Lịch Hiểu Viễn.”

Lâu Thành hơi giật mình: “Thì ra cậu chính là Lịch Hiểu Viễn, vừa rồi trên màn hình lớn tuyển tập chiến đấu của cậu rất đặc sắc, hơn nữa đặc biệt tao nhã.”

Video trận đấu tạm thời đều là màn ảnh xa, có thể căn cứ văn tự kể chuyện biết là vị tuyển thủ nào, lại thấy không rõ diện mạo đối phương, thẳng đến lúc này, Lâu Thành mới mang võ giả trước mắt đối ứng cùng tên.

Hắn là tuyển thủ hạt giống, là cường giả chuyên nghiệp cửu phẩm!

“Tuyển tập loại này, chỉ cần tốn chút công phu, chó mèo nhà tôi xem cũng là võ đạo đại sư.” Lịch Hiểu Viễn cười một tiếng.

Thấy hắn không làm màu gì cả, tựa như tương đối dễ ở chung, Lâu Thành trầm tĩnh lại, hơi cảm thấy nghi hoặc nói: “Không biết vì sao, Lịch Hiểu Viễn cái tên này, tôi luôn cảm thấy có chút quen tai, là mấy ngày nay khi thi đấu từng nhìn thấy sao?”

“Đây là vấn đề của cậu, tôi làm sao biết được?” Lịch Hiểu Viễn bỡn cợt cười nói, “Nhưng chúng ta mấy năm tới rất có khả năng gặp lại.”

“Có khả năng gặp lại?” Lâu Thành kinh ngạc một trận, không rõ nguyên do, mặt ngây dại tiêu chuẩn.

Lịch Hiểu Viễn thấy tạo nút thắt thành công, cười hê hê nói: “Võ đạo xã đại học Tùng Thành có Lâm Khuyết, lại có cậu loại cường thủ này, sớm hay muộn có thể xông vào trận chung kết cả nước, đến lúc đó không phải có thể gặp lại?”

Nghe được câu này, trong đầu Lâu Thành linh quang chợt lóe, rốt cuộc nhớ lại từng ở nơi nào nghe Lịch Hiểu Viễn cái tên này!

“Cái Thế Long Vương” cơ sở dữ liệu hình người này ở lúc đánh giá Lâm Khuyết từng nói: “... Chỉ riêng tân sinh năm nay, Lịch Hiểu Viễn của Nghiễm Nam, Phương Chí Vinh của Sơn Bắc, nghe phong phanh cũng phải mạnh hơn Lâm Khuyết nửa bậc.”

Bởi vì hắn chỉ từng đề cập một lần, không chỉ mình đã sớm ném ra sau đầu, ngay cả “Con Đường Lôi Đài” cùng “Nhất Quyền Vô Địch” cũng hoàn toàn không có ấn tượng, chưa đề cập ở trong bài viết trực tiếp.

“Cậu là Lịch Hiểu Viễn của đại học Nghiễm Nam?” Lâu Thành hỏi lại một câu.

Lịch Hiểu Viễn gật gật đầu: “Khi lấy được tư liệu của cậu, phát hiện cậu là sinh viên đại học Tùng Thành, tôi thật sự, rất giật mình, thực lực Lâm Khuyết như thế nào, tôi từng xem video mấy trận, kẻ nổi danh tuyệt đối không phải đồn nhảm, lại thêm cậu loại võ giả nghiệp dư thực lực này, không có đạo lý ngay cả phân khu top 8 cũng chưa vào.”

Cái này con mẹ nó có chút xấu hổ rồi... Lâu Thành cảm giác rất xấu hổ, theo bản năng gãi gãi đầu: “Tôi cũng là gần đây mới có chút thành tựu nhỏ bé.”

Sau khi giải thích qua, hắn vội chuyển hướng đề tài: “Ngươi như thế nào sẽ tới tham gia thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh?”

Lịch Hiểu Viễn chưa trực tiếp trả lời, móc ví, lấy ra chứng minh thư, đưa cho Lâu Thành: “Cậu tự xem.”

Lâu Thành đầu tiên là mờ mịt, tiếp đó nheo mắt nhìn, chỉ thấy trên chứng minh thư của Lịch Hiểu Viễn viết chói lọi ba chữ “Viêm Lăng thị”.

“Cậu là người địa phương à...” Hắn giật mình nói.

Đang lúc hắn muốn khen một câu ảnh chụp chứng minh thư của Lịch Hiểu Viễn thế mà không xấu chút nào, chủ tịch tập đoàn Viêm Dụ Lưu Tôn Dụ cùng vài vị người phụ trách thi đấu đi đến, bên cạnh đi theo không ít bảo tiêu nhìn qua là biết võ giả khá lợi hại.

Lưu Tôn Dụ nói với bảo tiêu đầu lĩnh: “Lão Thịnh, mang hợp đồng phân phát cho mọi người.”

Bảo tiêu lão Thịnh đeo kính râm, dáng người trung đẳng, khôi vĩ rắn chắc, lặng lẽ nội liễm, khi hắn phân phát hợp đồng, Lưu Tôn Dụ rất có tư thái giang hồ khoanh tay, lấy thân phận ngoại môn đệ tử Không Động viện chào hỏi các vị võ giả.

“Cảm tạ các vị đồng đạo tới tham gia thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh này của chúng tôi, vốn lấy ý tưởng của bản thân thôi, cái gì thành tín hợp đồng là không cần thiết, nhưng quốc có quốc pháp, gia có gia quy, lưu trình nên đi vẫn là đi, tôi tin tưởng lấy nhân phẩm võ đức của mọi người cũng không sẽ đánh bạc kiếm tiền ngoài sân, cố ý thua trận đấu, ký tên một chút chỉ là công phu mặt mũi.” Lưu Tôn Dụ tương đối biết nói, làm đám người Lâu Thành không có chút mâu thuẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK