Mục lục
Võ Đạo Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“May mắn, cũng tính là bậc trung đi, chỉ là chưa lấy được học bổng.” Lâu Thành ở trong điện thoại hướng mẹ báo cáo cảm thụ thi cử.

Mẹ Lâu Thành trấn an hắn một câu: “Nào có dễ như vậy lấy học bổng, học kỳ đầu tiên chủ yếu ở thích ứng thôi.”

“Mẹ, mẹ thay đổi rồi.” Ở dưới Chủy Vương hun đúc, số lần nói giỡn của Lâu Thành rõ rệt tăng vọt.

“Thay đổi như thế nào?” Mẹ Lâu Thành mờ mịt khó hiểu.

“Mẹ trước kia đều sẽ đặc biệt để ý thành tích của con, đặc biệt đốc xúc con học tập, mẹ bây giờ thay đổi rồi, không quan tâm chút nào cả.” Lâu Thành cười nói.

“Giờ cũng đại học rồi, còn cần mẹ đến quản à?” Mẹ Lâu Thành cười mắng một câu.

Đối với rất nhiều người lớn mà nói, đứa nhỏ một khi tiến vào đại học, thành tích tất nhiên không quan trọng như vậy nữa.

Hàn huyên một lúc, mẹ Lâu Thành hỏi hắn khi nào về nhà, hắn bởi vì muốn hỏi rõ an bài thời gian của Nghiêm Chiêu Kha, cùng nhau về Tú Sơn, uyển chuyển nói trường học còn có chút việc, còn chưa xác định cuối cùng, về phần lộ phí, đã tính ở trong phí sinh hoạt tháng này, bởi vì tháng một chỉ ở trường học mười mấy ngày.

Buông điện thoại, Lâu Thành tính thời gian buổi chiều hôm nay thi cử chấm dứt, lên QQ, gửi tin tức cho Nghiêm Chiêu Kha:

“Một môn cuối cùng thi xong rồi chứ?”

Hắn kèm theo vẻ mặt giải phóng hoan hô.

Đợi một lúc, Nghiêm Chiêu Kha trả lời bằng biểu cảm bắn pháo: “Thi xong rồi! Thi xong rồi!”

“Nhìn dáng vẻ của cậu, thi thật sự không tệ.” Lâu Thành trả lời bằng biểu cảm cười xấu xa.

“Hì hì.” Nghiêm Chiêu Kha chỉ cười không đáp.

Lâu Thành khẽ hít vào một hơi, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Đúng rồi, cậu bao giờ về Tú Sơn? Chúng ta cùng nhau đi? Có thể chiếu cố lẫn nhau, mình còn có thể làm bốc vác!”

Hắn gửi biểu cảm thể hiện cánh tay cơ bắp.

“Đáng tiếc, không thể dùng cậu gã bốc vác này rồi.” Nghiêm Chiêu Kha dùng vẻ mặt cười trộm nói, “Mình năm nay đến lượt đi nhà ông ngoại đón năm mới, mình phải đi tỉnh Giang Nam.”

Mất mát một trận, Lâu Thành miễn cưỡng cười vui nói: “Bên kia đón năm mới rất náo nhiệt nhỉ?”

“Đúng vậy, ông ngoại, bà ngoại, hai cậu, hai mợ, một dì, hai chị họ, một anh họ, một em trai họ, một cháu gái, còn có ba người nhà mình...” Nghiêm Chiêu Kha gửi cái biểu cảm đếm ngón tay.

Mang mất mát cùng tiếc nuối chôn ở đáy lòng, Lâu Thành rất nhanh khôi phục cảm xúc, dùng cách nói của bạn học Thái Tông Minh chính là, trên mặt tràn ngập nụ cười dâm.

Tán gẫu tới lúc cơm chiều, Lâu Thành đang định tìm Thái Tông Minh đi căn tin, lại thấy Triệu Cường, Khâu Chí Cao cùng Trương Kính Nghiệp kết bạn trở về.

“Móa, các cậu sẽ không là thi xong rồi còn đi tự học chứ?” Lâu Thành thuận miệng hỏi.

Trương Kính Nghiệp cười tủm tỉm trả lời: “Không, buổi chiều vốn nói cùng đi nội thành mua chút đặc sản mang về nhà, kết quả gặp được mấy người phòng ngủ bọn Quách Thanh họ, liền tới quán nước ngồi chút, ăn bữa cơm chiều.”

“Được nha.” Lâu Thành trêu chọc nói, “Có gì hot không? Quách Thanh, còn có Trang Tiểu Quân kia?”

“Đừng nói nữa, Trang Tiểu Quân tiếp nhận người theo đuổi kia rồi.” Triệu Cường thở dài thở ngắn nói, “Chúng ta vẫn chậm một bước.”

Lão Khâu cười nói: “A Cường, cậu dọc theo đường đi than thở bao nhiêu lần, đừng bộ dáng thất tình, cậu còn chưa yêu đâu!”

“Đừng đả kích A Cường nữa, tôi sợ cậu ấy không chịu nổi.” Trương Kính Nghiệp cũng bắt đầu đùa.

Nữ sinh xinh đẹp hẹn hò nhóm phòng ngủ có bạn trai là đề tài làm người ta thổn thức, nhưng không quan hệ với khổ sở.

Triệu Cường đẩy đẩy kính đen của mình: “Các cậu, chỉ biết tình tình yêu yêu, đồ dạng đồ sâm phá*, tôi gần đây đang cố gắng đề cao trình độ tri thức của mình.”

(*: Too young too simple, hiểu nôm na là còn trẻ nghĩ mọi thứ quá đơn giản)

“Trình độ tri thức cái gì? Cậu gần đây mỗi ngày xem máy tính chơi di động luôn cười là lạ.” Lâu Thành xen mồm.

Triệu Cường cười cười: “Về sau lại nói cho các cậu.”

Nói xong, hắn lấy quần áo, đi phòng tắm xếp hàng tắm rửa.

Ba người còn lại nhìn nhau, có loại cảm giác A Cường bị đả kích làm lạc lối.

...

Sáng sớm hôm sau, Lâu Thành lại xuất hiện ở bên hồ, rèn luyện sức chịu đựng, luyện xong mấy cái tĩnh cọc cùng Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích.

“Sư phụ, ngày nghỉ ngài có an bài gì? Nếu không có, con muốn đặt vé xe về nhà.” Lâu Thành hỏi Thi lão đầu đủng đỉnh ở bên cạnh.

Thi lão đầu hắc một tiếng: “Vừa lúc, con không phải thường xuyên nói cho ta không có cơ hội gì thực chiến, không biết tiêu chuẩn mình đến trình độ nào sao? Ta nhờ người xin một giấy mời, một cái giấy mời thi đấu võ đạo mới tổ chức, con đi thử xem, xem có thể lấy được thứ hạng gì.”

Giấy mời thi đấu võ đạo? Thi đấu võ đạo? Lâu Thành ngẩn người, vẻ mặt có chút mờ mịt.

Đây là phải tham gia thi đấu võ đạo?

Ta có thể lấy được thứ hạng gì?

Tiếp nhận giấy mời, hắn mở ra nhìn qua, chỉ thấy bên trên dùng mực đen lối chữ Khải viết ngay ngắn:

“Thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng!”

Tiểu võ thánh? Cúp Phượng Hoàng? Thi đấu lôi đài?

Bỗng nhiên, Lâu Thành có chút kích động, vài phần sợ hãi vài phần nóng lòng muốn thử.

“Sư phụ, đây là thi đấu gì vậy?” Hắn hít một hơi thật sâu, mở miệng hỏi.

Thi lão đầu khoát tay áo: “Ta làm sao biết? Ta chỉ tùy tiện nhờ người ta lấy một tấm, tự con lên mạng tìm kiếm đi, bây giờ xã hội này, trên mạng cái gì không tìm thấy, chậc chậc...”

Lão vừa nói vừa chắp hai tay sau lưng rời khỏi bên hồ.

Thật sự là một sư phụ tùy tính... Lâu Thành yên lặng lảm nhảm một câu, mang giấy mời lăn qua lộn lại nhìn mấy lần, ở góc phát hiện tên họ mình cùng đánh số giấy mời, sau đó sốt ruột không dằn nổi móc di động, bắt đầu tìm tòi ngay tại chỗ.

“Thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng...” Hắn đưa vào tên, rất nhanh đạt được kết quả vài trang kiểm tra, dòng thứ nhất là tin tức giới thiệu của bên tổ chức, dòng thứ hai lại là đường link diễn đàn “câu lạc bộ Long Hải” hắn quen thuộc.

Ặc... Lâu Thành chần chờ một phen, trước mở ra dòng thứ hai, phát hiện thế mà lại là bài viết bạn diễn đàn mình quen thuộc, bài viết ngày hôm qua.

“Con Đường Lôi Đài” thích khoe khoang thích chém gió đưa lên một hình, bên trên có tấm giấy mời màu đỏ thiếp vàng, giống trong tay mình như đúc, chẳng qua đánh số và tên họ bị cố ý bôi xóa.

“Ài, ta phát hiện võ đạo chi hồn trong lòng ta vẫn chưa hoàn toàn mai táng, sau khi được người ta tặng tấm giấy mời này thế mà rục rịch, muốn đi tham gia.” “Con Đường Lôi Đài” dùng cố ý giọng điệu tang thương ghép lời cho hình ảnh.

“Nhất Quyền Vô Địch” học sinh trường học võ đạo này ở diễn đàn rất được hoan nghênh trả lời: “Thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng... Lộ gia*, đây là thi đấu gì vậy?”

(*: lôi đài chi lộ = Con Đường Lôi Đài)

“Con Đường Lôi Đài” dùng biểu cảm cười ha ha trả lời: “Giải đấu mới tổ chức, thủ phủ tỉnh chúng ta làm, tổ chức ở Viêm Lăng thị, nói muốn tốn năm năm thời gian, từng bước một làm thành top 10 thi đấu lôi đài bên ngoài năm đại danh hiệu chiến, năm nay là lần thứ nhất, các phương diện đều chưa có kinh nghiệm, tiền thưởng, quy mô cùng cấp bậc võ giả đều định sẵn khá thấp, cũng không tuyên truyền như thế nào, để luyện tập chút, ngươi không biết rất bình thường.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK