Tiếng ca mềm mại uyển chuyển quanh quẩn hồi lâu, quấn quýt không thôi, Lâu Thành bất tri bất giác ngủ, thể xác và tinh thần đều thả lỏng, trong mơ mơ màng màng tựa như có mấy giấc mơ, thẳng đến lúc bị Nghiêm Chiêu Kha đẩy tỉnh lại, thấy toát ra những ngọn đèn treo sáng rọi. “Nghi thức trao giải còn mấy phút nữa, cậu mau đi tắm nước ấm.” Nghiêm Chiêu Kha nói xong, hiện lên ý cười, “Thật ra không tắm cũng không sao, đi hôi chết bọn họ ~!” Giấc ngủ nông ngắn ngủi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.