Lâu Thành đang lướt diễn đàn, ngẩn ra một phen, cười ha ha nói: “Mình không sợ mồm thúi!” “Vì sao?” Nghiêm Chiêu Kha chớp mắt, rất tò mò. Lâu Thành hắc một tiếng: “Bởi vì có hào quang nhân phẩm của Nghiêm huấn luyện viên chiếu rọi!” Phốc... Nghiêm Chiêu Kha nghe mà phì cười, ra vẻ khó xử nhíu mày nói: “Nhưng lần này mình cũng phải ra sân nha, hào quang nhân phẩm không đủ...” “Không chỉ có cần ra sân, quá nửa còn là chém giết giữa khuê mật!” Lâu Thành cười khẽ bổ sung, cuối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.