Vài phút sau, Mạc Tịnh Đình gửi tới tin nhắn: “Được nha! Chờ mong! Thay con, ôi chao, nên xưng hô như thế nào đây, dù sao nói tiếng cảm ơn ~ “ Nghiêm Chiêu Kha dựa bả vai Lâu Thành, cười tủm tỉm đọc tin nhắn này, khẽ nâng cằm nói: “Xem đi, giọng điệu có phải không quá giống hay không?” “Không có icon...” Lâu Thành gật gật đầu, quay sang thấp giọng hỏi một câu, “Bụng dễ chịu chút chưa?” Nghiêm Chiêu Kha đang tới tháng, trận này không thể xuất chiến, cảm xúc có chút mất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.