Sáng sớm hôm sau, Lâu Thành đúng giờ tỉnh lại, không giống mọi khi, trong đầu có khái niệm rèn luyện, mà là nghiêng người, ngẩng đầu, ánh mắt nhu hòa tỉ mỉ nhìn nàng dâu nhà mình, tiểu tiên nữ nhà mình. Nghiêm Chiêu Kha ngủ rất an ổn, môi có độ cong hơi chu ra, mũi cao đáng yêu, lông mi dài mà hơi cong, vểnh lên trên, Lâu Thành nhìn mà nhịn không được cúi đầu xuống, hôn một cái lại một cái. Hít vào một hơi, mạnh mẽ đứng lên, Lâu Thành không dám quay đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.