Nghiêm Chiêu Kha nào hiểu được những thứ vòng vo đó, nghe mà mặt mày hớn hở, “nghiêm trang” gật đầu nói: “Thẩm mỹ của cậu, mình thực sự không yên tâm!” “Thẩm mỹ của mình làm sao vậy? Tiểu tiên nữ nhà mình thật ưa nhìn!” Lâu Thành đánh rắn theo côn, thuần thục nói lời tâm tình. “Cậu cái này gọi là kẻ khôn ngàn lo tất có một được!” Nghiêm Chiêu Kha bật cười mím môi, quay đầu nhìn sang bên cạnh. “Vậy bạn học Kha Tiểu Kha cậu có tính là kẻ trí nghĩ đến nghìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.