Tiếng gió chợt dữ dội, hơi thở tàn khốc tràn ngập ra, Nhâm Lỵ tựa như tới chiến trường, đối mặt mấy trăm kỵ sĩ, bọn họ đội mũ giáp sắt, khoác tỏa tử giáp, cưỡi ngựa thần tuấn, sau đó, đồng thời buông xuống mặt nạ bảo hộ, nâng trường thương, cúi xuống, ngay sau đó, hai chân bọn họ khẽ kẹp, xung phong về phía trước, chỗ mũi thương chỉ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Thịch thịch thịch! Mặt đất lay động, cơn lạnh nhập hồn, không phải hạng người kinh nghiệm sa trường, đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.