Những vầng “mặt trời” kia trong cơ thể Lâu Thành đã “lặng yên” tan rã, hóa thành “hỏa kình” thuần túy, cháy đen làn da cùng quần áo, “tinh tú” thì hoàn toàn mất đi cân bằng, sắp tan vỡ cùng khuếch tán! Thi lão đầu ho khan một tiếng, duỗi tay trái ra, đặt ở đầu vai Lâu Thành, thân hình trở nên hư vô mờ mịt, trong cơ thể như cất giấu bóng tối lạnh lẽo vô biên vô hạn. Ông cào rách cơ bắp của đệ tử, “bóp” chặt mạch máu, bỗng nhiên kéo, mượn dùng Kỷ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.