Kỷ Minh Ngọc rốt cuộc nghiêng đầu nhìn hắn một cái, tự giễu cười nói: “Yên tâm, ta không phải đến mạnh mẽ chia rẽ các cháu, Kha Kha từ nhỏ tính tình giống cô, thoạt nhìn yếu ớt mềm mại, thật ra tính tình đặc biệt bướng, chỉ dựa vào cưỡng chế sẽ chỉ mang nó càng đẩy về phía cháu, cô năm đó có thể vứt bỏ tất cả chạy đến Tú Sơn, nó cũng có thể làm được.” “Cô cũng sẽ không nói lấy bao nhiêu tiền, để cháu tự rời khỏi, tuy gia đình cháu quả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.