“Về sau lúc cậu không vui, tuyệt đối phải biểu đạt ra, mình rất ngốc, sợ lĩnh ngộ sai ý tứ của cậu, bây giờ cũng không biết khi nào nên hôn, khi nào không nên hôn.” Lâu Thành có chút buồn rầu nói. Nghiêm Chiêu Kha đặt khuôn mặt xinh đẹp ở trên vai Lâu Thành, thấp giọng cười khẽ nói: “Ngu ngốc ~ không khí, cảm giác, hiểu chưa?” Không hiểu, cái gì gọi là không khí đúng rồi, cái gì cảm giác đúng rồi, không chút tiêu chuẩn lượng hóa... Lâu Thành xấu hổ một trận, đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.