Thấy ánh mắt Lâu Thành trong kinh diễm lại hơi tỏ ra ngây ngốc, Nghiêm Chiêu Kha có chút thấp thỏm nhìn mình từ trên xuống dưới: “Đi tất như vậy là có chút quái, vốn muốn phối với tất thuyền (tất ngắn không tới mắt cá chân), thời tiết không phải còn có chút lạnh sao? Trên đùi lại còn có chút vết sưng chưa tan...” Nói xong, cô phát hiện Lâu Thành ánh mắt nóng rực, nhất thời hiểu ra, thẹn thùng nhìn sang bên cạnh, thấp giọng hầm hừ: “Đại sắc lang!” Lâu Thành đỏ mặt già,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.