Tít... Lâu Thành cầm lấy di động nhìn qua, phát hiện là một vạn võ quán trả khoản phí đầu tiên đã về tài khoản, vì thế mỉm cười nói với Tần Duệ: “Dừng chút, nghỉ ngơi một chút lại thử, đừng vội, càng vội càng khó nhập tĩnh.” “Được.” Tần Duệ mở mắt, hoạt động cổ, đưa điện thoại di động từ trên khí giới bên cạnh cầm trở về. “Thật sự là Nghiêm Chiêu Kha...” Hắn tập trung nhìn vào, đầu gối suýt nữa đã mềm, trong đầu chỉ có một ý niệm đang quanh quẩn: Quỳ lạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.