Nghiêm Chiêu Kha ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn hắn, một đôi mắt như đã ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ, nhìn tới mức tâm linh Lâu Thành run lên. Ngay tại lúc không khí trở nên vi diệu, khóe mắt cô gái xẹt qua, chợt phát hiện trong ba lô Chanh Tử nhà mình có mấy hộp đồ kỳ quái. “Đó là cái gì?” Nghiêm Chiêu Kha tò mò chống người lên, đưa cánh tay thò qua. Lâu Thành cúi đầu nhìn, khuôn mặt lập tức đỏ lên, còn muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp. Nghiêm Chiêu Kha lấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.