Luôn muốn cầm kiếm đi chân trời, nhưng thật sự gặp chuyện, vẫn là tương đối sợ. Lâu Thành khẽ cười một tiếng, nét mặt không thấy chút lo lắng nào nói: “Không nhất định sẽ là phát triển tệ nhất, quân đội bảo chúng ta yên lặng xem biến hóa trước, không tùy tiện ra ngoài. Kha Kha, cậu ngủ một lát đi, đừng vội dùng ‘Giai’ tự quyết, dưỡng đủ tinh thần, làm chuẩn bị cho phía sau.” “Cậu thì sao?” Nghiêm Chiêu Kha theo bản năng liền hỏi ngược lại. “Mình? Mình tinh thần còn tốt lắm,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.