Sau khi đặt hành lý xong, Lâu Thành không đánh giá nơi khác trong xe, theo Nghiêm Chiêu Kha ngồi xuống, Kỷ Linh Kiền thì đặt mông rơi xuống vị trí đối diện. “Muốn uống chút gì không?” Hắn mỉm cười chỉ chỉ quầy bar. “Em không uống, vừa rồi uống rất nhiều trên máy bay rồi.” Nghiêm Chiêu Kha nghiêng đầu nhìn về phía Lâu Thành, “Cậu thì sao.” “Mình cũng không cần.” Lâu Thành lắc đầu trả lời. Khi nói chuyện, cửa xe khép lại, xe vững vàng chạy đi, im lặng rẽ. Kỷ Linh Kiền hai tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.