Nhìn theo bóng lưng hắn biến mất ở cửa quán cà phê, Lâu Thành lại ngồi xuống, nhìn hoàn cảnh ánh đèn tối tăm, nghe âm nhạc du dương nhẹ nhàng chậm chạp, uống ngụm nước chanh giải khát hơi chua, bỗng nhiên rõ ràng nhận thức được một đoạn lữ trình của đời mình đã hết, sắp bắt đầu mạo hiểm mới. Hắn vẫn luôn rõ, sau giải đấu toàn quốc lần này, thi xong tốt nghiệp năm thứ ba, mình sẽ rời khỏi vườn trường, tiến vào xã hội, nhưng “rõ ràng biết” cùng “rõ ràng cảm giác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.