Đây là chuyện trong đoán trước, Lâu Thành cũng không bất ngờ, mà nhìn thấy hai tay Chu Viễn Ninh dần dần khôi phục bình thường, giống như không bị thương gì cả, hắn vừa tiếc nuối vừa vui sướng. Tiếc nuối là Chu Viễn Ninh chưa bị thương, vui sướng cũng là Chu Viễn Ninh chưa bị thương! Trong lúc ý niệm chuyển động, hắn thấy Chu Viễn Ninh nhìn về phía khán đài, nhìn về phía mình. Bốn ánh mắt giao tiếp, như có tia lửa thoáng hiện. Một trận chiến ngày mai, đều dựa vào bản lãnh!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.