Bốn tên này đều là gương mặt quen thuộc của diễn đàn, Lâu Thành tuy không chính thức lăn lộn nơi này bao lâu, nhưng được lợi bởi mấy tháng trước lặn nước, đối với bọn họ vẫn có chút hiểu biết:
“Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” là kẻ hay chơi chữ, đề tài gì cũng có thể vòng vèo tới trên giới tính, “Nhất Quyền Vô Địch” là học sinh trường võ, so với mình lớn hơn một tuổi, đã nghiệp dư nhất phẩm, vì tiến vào giới võ đạo chuyên nghiệp mà cố gắng, phân tích chuẩn xác đối với võ công, tính cách cũng không tệ, ở diễn đàn rất được hoan nghênh.
“Lôi Đài Chi Lộ” là kẻ có chút phù phiếm, luôn thích chém mình có tiền, chém từng nhận võ giả nổi tiếng chỉ đạo, chém mình có chứng nhận chuyên nghiệp cửu phẩm, vì gia tộc sản nghiệp mới từ bỏ con đường võ đạo, ở diễn đàn không thiếu bạn bè xấu, “Nhanh Mồm Nhanh Miệng” người cũng như tên, cảm giác trí tuệ cảm xúc có chút thấp, nói chuyện luôn dễ dàng đắc tội với người ta.
Hiểu biết thì hiểu biết, làm lính mới ngô nghê, Lâu Thành vẫn lần lượt trả lời bọn họ, đối với “Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” trả lời “Để ngươi thất vọng rồi, huấn luyện viên là nam nhân ở giữa đại thúc cùng người già”, đối với “Nhất Quyền Vô Địch” nói “Không cần trả lời nghiêm túc như vậy...”, đối với “Lôi Đài Chi Lộ” nói “Sinh viên nghèo, có tiền còn không bằng tự mình tiêu”, đối với “Nhanh Mồm Nhanh Miệng” nói “Cũng đúng, ba năm cấp ba không rèn luyện, thi đại học xong lại chơi điên hơn hai tháng, thể lực là thật sự kém rồi” .
Hắn gửi xong, trả lời lại thêm mấy cái.
“Cái Thế Long Vương” nói: “Võ đạo xã đại học? Đại học nhà ai? Nếu Sơn Bắc, đế đô, Hoa Hải những cái này mau đi tìm Bành Nhạc Vân, Nhâm Lỵ bọn họ xin kí tên! Muốn ngầu cái gì? Bọn họ đều là thiên tài thật sự có hy vọng bước vào thượng tam phẩm, năm trước thời điểm trận chung kết hội võ đạo đại học cả nước, mang các học trưởng học tỷ dựa vào huyết mạch dị năng kia đánh cho phục, cũng không biết vì sao thế nào cũng phải đi học đại học, qua thôn này là không còn tiệm này nữa!”
“Bán Vằn Thắn Đây” phát ra biểu tượng cảm xúc đáng yêu, sau đó nói: “Tiểu Lão Hổ cố lên, mang thân thể rèn luyện thật ngầu!”
“Cái Thế Long Vương” là võ si, cực kỳ sùng bái đối với “Long Vương” Trần Kỳ Đảo, Lâu Thành đành phải trả lời: “Trường học nhỏ mà nát, xin đừng nói.”
Hắn ngày xưa “trầm mê” ôn tập cấp ba, thời gian nhàn nhã có hạn đều cho “thi đấu võ đạo chuyên nghiệp” cùng năm đại danh hiệu chiến, căn bản chưa từng chú ý “hội võ đạo đại học cả nước”, đối với Bành Nhạc Vân, Nhâm Lỵ những cái tên này càng mù tịt.
“Bán Vằn Thắn Đây” là tiểu cô nương tính cách hoạt bát lại làm người nhu hòa, năm nay mới đại học năm thứ hai, rất được các đại ca đại tỷ đại thúc bác gái của diễn đàn yêu thích, Lâu Thành tự nhiên cười tủm tỉm trả lời một câu: “Sao không chúc phúc ta xưng bá giới võ đạo đại học?”
Lúc này, nội dung hắn trả lời trước đó cũng đã được trả lời.
“Mario Ăn Nấm” thông minh vặt nói: “Đánh không lại huấn luyện viên, vậy làm Con hổ của Schrödinger, ngươi chỉ có thể làm mãnh hổ lạc địa thức!”
Mãnh hổ lạc địa thức là cái meme, ý tứ là phủ phục xuống đất cầu xin tha thứ.
Mà “Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” nói: “Nam? Vậy ngươi chỉ có thể dâng ra lỗ nhị của ngươi!”
Lâu Thành vừa xem bài viết diễn đàn khác, tìm hiểu lời đồn thêm mắm dặm muối cùng các loại võ công của giới võ đạo, vừa mang theo nụ cười bí ẩn, nghiêm túc chú ý bài viết của mình, kịp thời trả lời.
Đương nhiên, trả lời khẳng định có trọng điểm, hắn theo bản năng liền thiên hướng những ID trả lời nhiều kia cùng bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo” giao tình không tệ, cũng chính là đoàn thể nhỏ trong truyền thuyết, ví dụ như “Mario Ăn Nấm”, “Phía Trên Bầu Trời”, “Cái Thế Long Vương” cùng “Bán Vằn Thắn Đây” .
Bởi vì trước thời trung học gia cảnh không tốt, không có máy tính cá nhân, lúc trung học gia cảnh tuy có chuyển biến tốt, nhưng lại phải “trầm mê” học tập, ít có thể lên mạng, Lâu Thành thẳng đến thi đại học xong, mới tính là thật sự tiến vào thế giới mạnh, tràn ngập hứng thú đối với lăn lộn diễn đàn tán gẫu QQ những thứ này, nhất là dưới tình huống có sở thích tương tự.
Trong tâm tình sung sướng, sắc trời dần tối, hắn đọc được trả lời mới nhất của “Bán Vằn Thắn Đây”: “Ngẫu tuổi còn nhỏ, ngươi đừng lừa gạt Ngẫu, tiểu lão hổ ngươi ngay cả nghiệp dư cửu phẩm cũng không phải, xưng bá giới võ đạo đại học như thế nào? Tiểu lão hổ, ngươi vẫn là làm cho tốt thành viên đội cổ động phần công việc rất có tiền đồ này đi!”
Đang lúc hắn mỉm cười, tính trả lời, phía sau truyền đến tiếng đập cửa nhẹ nhàng, quay đầu nhìn lại, Thái Tông Minh đứng ở cạnh cửa khép hờ, cười gượng nói: “Chanh Tử, cậu tự đi ăn cơm đi, tôi có mấy đồng hương tới đây, phải chiêu đãi một chút.”
Lâu Thành xòe ra ngón trỏ cùng ngón cái hai tay, sau đó hai ngón trỏ hướng xuống, làm ra động tác khinh bỉ.
Lúc này, hoàng hôn đã đến, một tiết nhỏ cuối cùng của buổi chiều sắp chấm dứt, hắn lo lắng đi căn tin xếp hàng, bất chấp khinh bỉ chiều sâu Thái Tông Minh, vội vàng đóng lại máy tính, rời ký túc xá, đến thẳng căn tin gần nhất.
Căn tin còn chưa tính là chật chội, Lâu Thành đi tới cửa sổ bán cơm suất, chỉ vào chậu sắt bên trái nói:
“Suất khoai tây thịt bò, rót thêm chút nước canh.”
Đại học có quốc gia trợ cấp, căn tin tương đối ưu đãi, Lâu Thành một ngày sáng trưa tối mới tiêu không đến hai mươi tệ, nếu là tiết kiệm là chính, ăn ít thịt, thậm chí có thể giảm đến trong vòng mười tệ, đương nhiên, rẻ thì rẻ, khẳng định có trả giá, một là hương vị, tiêu chuẩn và phân lượng dao động lên xuống thật lớn, hai là thường thường phải tiếp nhận thực phẩm kỳ quái các đầu bếp khai phá ra, cũng chính là tục xưng “hệ ẩm thực lớn thứ chín—— đồ ăn căn tin” .
Tùng Thành khoai tây thịt bò không như nơi khác, quen để nhiều canh nước, hầu như phải bao phủ thức ăn, nhưng khi khoai tây đun tới mức bột bột, hầu như hòa tan đến trong canh, cộng thêm mùi thịt nồng đậm, quả thực không cần thức ăn khác, chỉ rót nó lên, là có thể làm người ta ăn hết một bát cơm to, mà thịt bò trong khoai tây đun thịt bò, Lâu Thành thích nhất bộ phận đầy mỡ có thịt béo, như vậy nước đun ra tràn đầy, vào miệng tươi mới, sẽ không giống thuần thịt nạc khô khốc, không có mùi vị gì như vậy.
Hài lòng ăn xong cơm trộn, Lâu Thành vốn định về phòng ngủ tiếp tục chơi máy tính, dùng QQ nói chuyện phiếm cùng Nghiêm Chiêu Kha, lại bỗng nhiên nhớ tới trước đó “Nhanh Mồm Nhanh Miệng” trả lời trong bài viết của mình.
“Gần đây thể lực là tương đối kém, rèn luyện một chút, không thể ở võ đạo xã mất mặt trước mặt Nghiêm Chiêu Kha...” Lâu Thành lẩm bẩm trong lòng vài câu, quyết định tới bờ “Vi Thủy hồ” tản bộ, chờ tiêu hóa xong lại chạy một hai vòng.
Lâm trận mới mài gươm, không nhanh cũng sáng!
Đại học Tùng Thành vốn ở trong thành phố, theo số sinh viên tăng cao, hai năm trước ở ngoại ô mới xây một khu dạy học, được xưng muốn tạo “trường học kiểu sơn thủy lâm viên”, cho nên mang một cái “Vi Thủy hồ” vốn đã tồn tại vòng vào. Hồ nước không lớn, nhưng song nước mênh mông, xung quanh cỏ mọc chim bay, như thơ như họa.