Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đúng."

Phương Thành liếc nhìn cô ta: “Thế thì đã sao?"

Kanzaki Rin chỉ cảm thấy huyết áp tăng vọt: “Đương nhiên là có sao, cậu không cảm thấy làm vậy rất vô sỉ sao?"

Thích một người thì phải thích hết lòng, tại sao có thể viết thư tình cho 2 cô gái một lúc.

Phương Thành kinh ngạc nhìn cô ta: “Có gì mà vô sỉ, mỗi ngày cô có thể thu được hơn mười bức thư tình, vì sao tôi không thể viết thư tình cho mười mấy cô gái, cô đây là tiêu chuẩn kép* đó!"

Sắc mặt của Kanzaki Rin tối sầm, nhất thời nghẹn họng.

Phương Thành vẫn không chịu thôi: “Không thể nào không thể nào, lẽ nào ở thế kỷ 21 còn có người cho rằng đàn ông phải một lòng một dạ với phụ nữ, còn phụ nữ thì có thể làm giá trước cả đám đàn ông sao!? Cô đang kỳ thị nam giới, trong đầu của cô có còn chút khái niệm nam nữ bình đẳng nào không? Thật ớn lạnh, đàn ông chúng tôi rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể thoả mãn các cô, đến cùng nào mới có thể vùng lên..."

Phương Thành vẫn không ngừng nói bà láp bà xàm, mà sắc mặt của Kanzaki Rin cũng càng ngày càng đen, càng ngày càng khó coi.

"Câm miệng, cậu đừng có xuyên tạc sự thật..."

"Gì gì gì nào? Nói không lại thì cấm nói? Cậu đang xâm phạm quyền tự do ngôn luận..."

"Đủ rồi!"

Kanzaki Rin tức giận đến phát rồ, toàn thân toả ra khí thế người lạ chớ lại gần, cứ như một giây sau sẽ xông lên liều mạng với Phương Thành.

Phương Thành rất lý trí ngậm miệng, hắn không phải sợ, chủ yếu là sợ cô gái này điên lên đánh lộn với mình ở trong trường.

Thắng thua chưa vội bàn đến, nhưng bị người khác vây xem cũng chả hay gì.

Kanzaki Rin cũng nhanh chóng kiểm soát cảm xúc của mình, rõ ràng cô là người có tính cách lạnh lùng, bình tĩnh; nhưng lại luôn không kềm chế được cảm xúc trước mặt thằng khốn này.

Cô chỉ có thể đổ hết tội lỗi là do Phương Thành quá vô sỉ, lớn như vậy nhưng chưa từng gặp gỡ kẻ nào như thế.

Hai người im lặng nhìn nhau một lúc, Phương Thành giễu cợt: “Tôi thấy cô mới đủ rồi đó, bạn học Kanzaki cô có phải yêu thích tôi rồi không, mỗi ngày đều muốn nhìn chằm chằm mỗi hành động của tppo, ngay cả đi nhà cầu cũng không buông tha. Tuy loại hành vi dính người này rất đáng yêu, nhưng tôi không thích mấy ả đàn bà si tình."

Bệnh bựa cỡ này không còn có thể khiến Kanzaki Rin nổi giận, cô khoanh tay, cười lạnh nói: “Giám thị con quái vật tiềm tàng trong cậu, là trách nhiệm của chính quyền khu 11 giao cho tôi, cậu không có quyền từ chối."

"Câu này của cô giống y như nhân viên thu ngân trong Walmart đang nói mình là một nhân viên không thể thiếu của công ty nằm trong top 500 công ty mạnh nhất thế giới."

Phương Thành trào phúng, nhưng trong lòng hắn ngoại trừ bất mãn đối với việc Kanzaki Rin cứ theo dõi mình, cũng không muốn làm lớn chuyện.

Bị giám thị như vậy, còn hơn là bị Cục giải quyết tai hoạ bắt giam.

Kanzaki Rin không nuốt lời khiến Phương Thành cảm thấy nghi hoặc, cô không có lý do gì để bám theo Phương Thành mãi như thế, còn tốn thì giờ theo dõi hắn.

Phương Thành không biết Kanzaki Rin rốt cuộc muốn làm gì, Kanzaki Rin cũng không chiếm được vật mình muốn, cũng không dám dò xét sâu hơn, tránh kích thích đối phương, nên mới giằng co lâu đến tận bây giờ.

Kanzaki Rin đột nhiên hỏi: “Hai ngày nay cậu... có ham muốn hút máu hay không?"

"Dường như có... lại dường như không."

Phương Thành cố ý nói úp úp mở mở, hắn không biến thành Vampire, sao có thể có ham muốn hút máu.

Nhưng không thể để lộ chuyện bàn tay vàng, chỉ có thể giả làm Vampire trước.

Kanzaki Rin rõ ràng không tin, cảm thấy Phương Thành đang chống chế.

Nhưng dựa vào biểu hiện quỷ dị của hắn, Kanzaki Rin lại không cách nào xác định trăm phần trăm, nhưng nếu như không cần hút máu, vậy sao còn có thể gọi là Vampire?

Phương Thành giang hai tay ra: “Tin hay không là tùy cô, dù sao tôi luôn tuân thủ pháp luật."

Một kẻ lén bán thận còn không biết nhục nói mình tuân thủ pháp luật, Kanzaki Rin có chút đau đầu, cô liếc nhìn Phương Thành, bắt chuyện không xong nên đành xoay người rời đi.

Phương Thành giơ ngón tay giữa lên về phía bóng lưng của cô.

"Được rồi..."

Kanzaki Rin bỗng nhiên xoay người lại, thấy Phương Thành đang giơ ngón giữa.

Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng, Kanzaki Rin vô cảm theo dõi hắn.

Phương Thành chậm rãi thu lại ngón giữa, ngoáy mũi khấu vênh váo: “Còn việc gì hả?"

Kanzaki Rin lộ vẻ chán ghét: “Tôi sẽ canh chừng cậu, ở mặt nào đó cũng là để bảo vệ cậu, cậu không cần cố ý che giấu, tự giải quyết cho tốt."

Nói xong bèn quay đi đầu không ngoảnh lại, rất sợ đi chậm một bước sẽ bị kẻ đáng ghét này vấy bẩn.

"Bảo vệ tôi?"

Phương Thành nhíu mày, lẽ nào cô nói Vampire sẽ đến tìm mình không phải hăm doạ, mà là nghiêm túc?

Vậy tại sao cô ta lại bảo vệ mình?

...

Tiết học thứ 3 buổi chiều qua nhanh, Asaka Myōe không đến tìm Phương Thành trong giờ học nữa.

Cũng không phải là vì chuyện lúc trưa, mà tiếp xúc quá nhiều lần sẽ khiến người khác hiểu lầm, Asaka Myōe hiểu rõ điều này.

Phương Thành cũng vui vẻ khi không bị ai làm phiền, lượm lặt được một ít kiến thức cấp ba mà hắn đã bỏ quên.

Sau khi tan học, các học sinh hoặc về nhà hoặc tham gia hoạt động clb, Phương Thành cũng chuẩn bị rời đi, bỗng một nam sinh gọi hắn lại.

"Bạn học Phương, hôm nay đến phiên cậu trực nhật rồi."

Phương Thành nhìn lịch trực nhật, xác định thật sự đến phiên mình, mà không phải người khác đùn đẩy.

Hắn cũng không định chuồn trực, bèn ở lại trực nhật.

Khi mọi công việc đã xong xuôi, ngoại trừ những học sinh ở lại sinh hoạt câu lạc bộ, hầu hết học sinh đều đi về nhà.

Phương Thành mang cặp sách đi ra cổng, đến chỗ để giày, mới vừa thay giầy xong, hai học sinh cao to lực lưỡng bỗng xuất hiện, kẹp hắn ở giữa.

"Mày là Phương Thành hả, tổ trưởng của bọn tao muốn gặp mày."

Hai người hoàn toàn không đợi Phương Thành có đồng ý hay không, một người một bên nhấc bổng hắn lên mang đi.

Phương Thành muốn phản kháng, nhưng giờ hắn không đấu nổi hai kẻ này, việc rèn luyện tối hôm qua chỉ gia tăng 1 điểm thể năng, còn lâu mới có sức mạnh vượt xa người thường.

"Tổ trưởng của các cậu là ai, tại sao phải gặp tôi?"

Phương Thành bị nhấc bổng mang đi, vẫn mở miệng hỏi.

"Tổ trưởng của bọn tao là Morishita Yamato, mày chưa từng nghe qua hả?"

Học sinh ở bên trái cười đáp, nhưng cũng không phải có ý tốt, giọng điệu tràn ngập châm chọc, nụ cười đầy ác ý.

Phương Thành hơi suy nghĩ một lúc, mới nhớ lại Morishita Yamato là ai.

Tổ trường clb bóng rổ trong trường, hình tượng trong trí nhớ của hắn đó là một thằng cao lớn, khoẻ như gorilla.

Morishita Yamato đứng ở tầng cao nhất trong kim tự tháp quyền lực của trường học, thuộc loại người không ai dám trêu vào. Là kẻ đánh giáo viên cũng không bị đuổi học, làm người ngang ngược bá đạo, bối cảnh gia đình rất mạnh.

Học sinh bình thường không dám thở mạnh trước mặt mặt gã.

Một kẻ yếu ớt, tự kỷ như Phương Thành đương nhiên sẽ không chọc tới Morishita Yamato, nếu không... sớm đã không có nếu không.

Cho nên hắn rất tò mò tại sao thằng này muốn gặp mình, chẳng lẽ là vì Kanzaki Rin?

Không bao lâu, Phương Thành đã bị mang tới sân bóng rổ trong nhà.

Hắn cứ tưởng mình sẽ đối mặt một đám lưu manh, không ngờ trong sân bóng rổ chỉ có hai người.

Kẻ có tên là Morishita Yamato đang luyện tập úp rỗ, không hổ là người đàn ông với biệt danh "Khỉ đột Kashima", thân cao gần hai mét, cơ bắp cuồn cuộn, kéo căng bộ đồ thi đấu rộng thùng thình thành đồ bó.

Cộng thêm gương mặt dữ tợn, ánh mắt hung ác độc địa, không cần trang điểm đóng vai phản diện cũng đủ khiến trẻ con sợ phát khóc.

Có một nữ sinh ngồi bên cạnh, trang điểm lộng lẫy, đeo trang sức lấp lánh, có chút phong cách của hot girl Shibuya.

Phương Thành biết cô nàng này, bạn gái của Morishita Yamato: Miyamoto Masami, ở trong trường học cũng thuộc về một trong những nhân vật "không thể trêu chọc".

Miyamoto Masami vừa xinh đẹp, thân hình lại nóng bỏng; đáng tiếc phong cách Shibuya quá khiến người ta thèm khát, nhưng Phương Thành đối với loại thẩm mỹ này chỉ có thể khao khát đứng nhìn từ xa.
.
.
.
Chú thích:
* Tiêu chuẩn kép là cách gọi việc nhìn nhận theo hai cách khác nhau cho cùng một sự việc của một người, một nhóm hay một cộng đồng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK