Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Asaka Myōe đang ở đi bên cạnh, nghe được lời nói sau cùng của Satō Hayato bèn dừng bước lại, dùng ánh mắt tràn đầy hoài nghi nhìn hai người.

Những nghi ngờ đã bị Phương Thành gạt bỏ nay lại hiện lên trong đầu.

Hai người này... chẳng lẽ thật có quan hệ gì đó mà người ngoài chưa nhận ra?

Dù sao Phương Thành bề ngoài vô hại nhưng tính cách tràn ngập tiến công tính, mà Satō Hayato dù là bề ngoài hay tính cách, đều rất yếu đuối.

Trông cũng khá xứng đôi, à không là rất khiến người ta hoài nghi.

Phương Thành không biết Asaka Myōe đang nhìn hắn bằng ánh mắt của hủ nữ, hắn cười nói với Satō Hayato: “Satō, nếu như cậu còn dám nói với tớ loại lời dễ khiến người ta hiểu lầm, tớ sẽ lột hết áo quần của cậu, lôi đến cổng trường rồi búng trym đến chết, anh muốn thể nghiệm một chút không?"

Satō Hayato lúc này mới nhớ tới dáng vẻ giết người không chớp mắt dáng dấp của Phương Thành tối hôm qua, lập tức giật nảy mình, vội cúi đầu áy náy nói: “Xin lỗi!"

"Nói đi, vết thương của cậu là sao?"

Phương Thành rất tò mò, lẽ nào gã thực sự bị Kanzaki Rin đánh?

Satō Hayato lúc này mới uất ức nói về nguyên nhân tạo thành những vết thương này, đúng là có liên quan đến Phương Thành.

Hai ngày trước sau khi bị cha mẹ hiểu lầm xu hướng giới tính, Satō Hayato phải mất rất nhiều công sức mới giải thích rõ.

Tối hôm qua sau khi người một nhà vui vẻ hòa thuận về nhà, em gái mượn dùng máy vi tính của gã, kết quả tìm thấy cả đống gay manga trong Recycle Bin.

Xu hướng giới tính của Satō Hayato đương nhiên không có vấn đề, những gay manga đều là lần trước gã copy từ chỗ của Phương Thành, sau khi kích động về nhà mới phát hiện bị gài bẫy, tất cả đều bị vất sang Recycle Bin, quên mất phải xoá hoàn toàn.

Chuyện này bị phát hiện, là bùn vàng rơi xuống đáy quần, không phải cứt cũng là phân, giải thích thế nào đều vô dụng.

Đầu tiên là tam đường hội thẩm, thấy Satō Hayato cương quyết không thừa nhận, sau đó bắt đầu đánh, đánh đến hơn nửa đêm, suýt chút nữa đánh gãy chân.

Nam đánh đơn, nữ đánh đơn, nam nữ đánh đôi hỗn hợp.

Cuối cùng Satō Hayato ký giấy cam đoan, cam đoan mình ở trong trường học tuyệt đối không đi qua gần bạn học nam, tuyệt đối không có tiếp xúc da thịt với bạn học nam, tuyệt đối không chơi trò chơi với bạn học trai,

Phải cố gắng thân cận bạn học nữ, nỗ lực theo đuổi bạn gái, dù yêu sớm cũng không sao.

"A cái này..."

Phương Thành không ngờ chuyện này sẽ phát triển trở thành như vậy, đúng là hắn gây rắc rối cho Satō Hayato.

"Xin lỗi."

Phương Thành lần này xin lỗi rất chân thành, hắn vỗ vỗ bả vai của Satō Hayato: “Đợi về đến nhà, tớ nhất định copy 1 bản sưu tập thật hoàn hảo khác cho cậu, coi như là lời xin lời."

Satō Hayato toàn thân run lên: “Đừng, cậu đừng hại tớ nữa, tớ thật sự không phải Gay."

Giờ gã vừa nghe đến manga liền sợ, nhất là Gay manga.

Phương Thành bảo đảm với gã: “Yên tâm, lần này không phải Gay manga, không phải cậu thích cô gái đeo kính ngực to như dưa hấu sao? Tớ đặc biệt lựa chọn loại này cho cậu."

Asaka Myōe ở bên nghe thế, lập tức dùng ánh mắt cảnh giác nhòm Satō Hayato, xoay người bỏ đi.

"Ai!"

Satō Hayato căn bản không kịp giải thích, nhìn theo bóng lưng của Asaka Myōe rời đi, hai tay gã bụm mặt: “Ô... Phương đồng học, làm ơn đừng nói chuyện với tớ nữa."

"Không phải cậu muốn tớ chịu trách nhiệm sao?"

"Bỏ qua đi, cậu còn tiếp tục chịu trách nhiệm, tớ sợ mình phải sống cô độc suốt quãng đời còn lại."

...

Buổi trưa, Phương Thành cùng Asaka Myōe ăn cơm.

Sau khi ăn xong chuẩn bị trở về phòng học, Phương Thành đột nhiên hỏi: “Asaka, Cực Lạc Giáo mà bà chủ nhà của cậu tín ngưỡng là giáo đồ, cậu biết không?"

Asaka Myōe hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu: “Biết, nơi đó có không ít người tin giáo này."

"Bà ta có truyền giáo với cậu hay không?"

"Có, nhưng tớ không tin."

Phương Thành nhìn chằm chằm mặt của Asaka Myōe, dường như muốn phán đoán nàng có đang nói láo hay không: “Nhìn không ra Asaka cậu chính là người vô thần."

Asaka Myōe mỉm cười, cúi đầu: “Người chung quanh tin giáo rất nhiều, người không tin ngược lại là số ít, cậu sẽ không cảm thấy tớ rất kỳ quái chứ."

"Không phải, với tớ thì không tin giáo mới bình thường."

Phương Thành bỗng nhiên hơi xúc động nói.

Trong thế giới không có sức mạnh siêu nhiên, tôn giáo cũng có thể ăn sung mặc sướng, chớ nói chi là ở thế giới thần bí có thể hiển thánh như vầy, tôn giáo càng thêm có sức thuyết phục, càng có khả năng hấp dẫn giáo đồ.

Nguyên bản sau văn hóa phục hưng tôn giáo suy thoái, tiến vào thời hiện đại dựa vào lực lượng siêu nhiên, lực ảnh hưởng ngược lại nâng cao một bước.

Nhất là các chính khách ở Âu Châu cùng Bắc Mỹ, đều phải khoác cho mình một tầng bối cảnh tôn giáo, nếu không... không chiếm được phiếu bầu khổng lồ của giáo đồ.

Tà giáo cũng là như vậy, sức mạnh siêu nhiên cung cấp cho bọn chúng trọn vẹn dinh dưỡng cùng thổ nhưỡng để ký sinh.

Cộng thêm hoàn cảnh sinh tồn ngày càng hiểm ác đáng sợ, thúc đẩy càng nhiều người sống trong hoàn cảnh khốn khó tìm kiếm sự ký thác tinh thần trong tôn giáo, dẫn tới tà giáo tràn lan khắp các nơi trên thế giới, quản cũng không quản được.

Tôn giáo ở khu 11 vốn đã nhiều, tà giáo lại càng nhiều, người không tin giáo ngược lại là rất ít.

"Nếu như bà chủ nhà ép buộc cậu tin giáo hay là chuyện gì khác, cậu có thể gọi điện thoại cho tớ."

Phương Thành cười nói: “Tớ có thể giúp cậu đập vỡ kính của nhà bà ấy vào nửa đêm."

Nể tình Asaka Myōe mỗi ngày cần mẫn hỗ trợ viết ghi chép về bài học, Phương Thành không ngại giúp đỡ nàng giải quyết rắc rối.

Asaka Myōe che miệng cười nói: “Đáng ghét, đó cũng là nhà của tớ mà, cậu dám đập nhà cửa sổ của tớ, tớ đánh cậu đó."

Nàng còn giơ quả đấm nhỏ trắng nõn, quơ quơ.

Phương Thànhn thấy nụ cười chân thành trên mặt, không hỏi nhiều nữa.

Trên đường trở về phòng học, Asaka Myōe lặng lẽ bước sau Phương Thành mấy bước.

Nàng cúi đầu, ánh mắt ảm đạm không ánh sáng.

...

- Ba ba ba…

Tiếng đấm đá kịch liệt vang vọng trong sân huấn luyện dưới lòng đất.

Trên đài quyền anh, Takeda Masumi đang chuyển động quanh Phương Thành, nắm đấm liên tục vung về phía hắn từ mọi góc độ khó.

Phương Thành đứng bất động tại chỗ, chỉ bằng hai tay đã dễ dàng bắt được nắm đấm toàn lực của Takeda Masumi.

Hắn thậm chí còn có rảnh thất thần, chỉ với phản xạ mạnh mẽ của mình liền ngăn cản công kích của Takeda Masumi.

Takeda Masumi chảy mồ hôi ướt đẫm cả chiếc áo ba lỗ mỏng, cũng may là màu đen, nên không lộ hàng.

Nàng đã điên cuồng tấn công gần nửa giờ, kết quả ngay cả đụng cũng chưa từng có thể đụng vào Phương Thành.

Nhận thấy ánh mắt mờ mịt của Phương Thành, rõ ràng là đang thất thần, cơn giận của Takeda Masumi nghẹn đầy trong ngực.

"Nghỉ đánh!"

Nàng tức giận hét, cả người ngã thẳng xuống xuống sàn đấu, không ngừng thở hổn hển.

Phương Thành tỉnh táo lại, nghi ngờ hỏi: “Sao không đánh nữa, chị vẫn chưa chạm vào tôi nữa mà?"

Nghe nói như thế, Takeda Masumi càng giận không chỗ phát tiết, nàng từ 15 tuổi đã luyện quyền đến giờ, kết quả Phương Thành mới chưa đến một tháng đã mạnh hơn hẳn nàng.

Hiện tại đôi bên đánh nhau, hoàn toàn chính là lấy mục tiêu Takeda Masumi có thể đụng vào Phương Thành hay không.

Chuyện này đã đủ khuất nhục rồi, kết quả lúc Phương Thành đánh với nàng còn mơ đến chị Hằng.

Càng kỳ quái hơn chính là hắn mơ tưởng viễn vông, Takeda Masumi vẫn không đụng được vào hắn.

"Thật vô nghĩa, sau này tôi không đánh với cậu rồi."

Takeda Masumi khó chịu hét, lại cùng luyện tiếp, nàng sợ mình sẽ hoàn toàn mất đi lòng tin đối với võ cận chiến.

Nghe Takeda Masumi cáu kỉnh nói vậy, Phương Thành lại đoán nguyên nhân khiến nàng khó chịu, bèn đặt mông ngồi bên cạnh nàng, an ủi: “Chị đã rất lợi hại."

Chỉ luận bác kích, Phương Thành cùng Takeda Masumi phải không phân sàn sàn như nhau, đẳng cấp tương tự.

Nhưng giờ thể năng của Phương Thành quá cao, lực lượng tốc độ sức phản ứng đều hoàn toàn nghiền ép Takeda Masumi, động tác của nàng ở trong mắt của Phương Thành trở nên rất chậm, lực lượng của nàng so với Phương Thành thì chẳng khác đứa trẻ, vậy làm sao so?

Takeda Masumi vô cùng kinh ngạc, không ngờ cương thiết trực nam như Phương Thành có một ngày lại biết an ủi người khác.

Thẳng nam đột nhiên dịu dàng, cứ như một mũi tên bắn trúng tim của Takeda Masumi.

Cô gái 27 tuổi có dư bỗng nhiên xuân tâm manh động, nàng nhìn gò má anh tuấn của Phương Thành, há miệng định nói chuyện.

Kết quả Phương Thành lại tiếp tục nói: “Nhưng chị chớ nên so với tôi, tôi giết chị trong nháy mắt đơn giản giống như uống nước, cậu so với tôi chính là tự tìm đau khổ, giờ thấy ngu chưa, ông đây là thiên tài."

Takeda Masumi: “..."

Trái tim vừa nảy mầm xuân tựa như gặp phải sấm chớp mưa mưa bão, nhanh chóng bị vùi giập.

Nàng lúc này trong lòng chỉ có câu nói – thằng khốn nạn như mày nếu có thể tìm được bạn gái thì bà đây liền quỳ xuống liếm trym cho mày, đáng đời con mẹ mày cẩu độc thân.

Phương Thành đột nhiên hỏi: “Có phải trong lòng chị đang mắng đáng đời tôi độc thân hay không, hoặc là tìm không được bạn gái?"

Takeda Masumi rất kinh ngạc, thằng ranh này chẳng lẽ là con giun trong bụng mình?

Nàng nhanh chóng tránh qua một bên, sợ bị Phương Thành kiếm cớ đánh cho một trận.

Phương Thành thấy phản ứng của nàng, lại bật cười.

Hắn không phải con giun trong bụng của người khác, chẳng qua phần lớn phụ nữ cũng sẽ ở thầm mắng hắn như thế mà thôi.

Trước khi xuyên việt, Phương Thành thực ra cũng đã rất thẳng nam rồi, sau khi xuyên việt bệnh tình nghiêm trọng hơn mà thôi.

Nhưng cương thiết trực nam không có nghĩa là ngốc nghếch, có chút thẳng nam chỉ là không muốn vì giới tính bất đồng mà nhân nhượng vô điều kiện.

"Đừng sợ, có chuyện muốn hỏi chị."

Phương Thành chợt nhớ tới một chuyện đã quên từ rất lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK