Kanzaki Rin mang xác của Yakawa Suzuka rời đi.
Cái xác này là "chiến lợi phẩm" của cô, có thể dựa vào đó thu được công tích ở Cục giải quyết tai hoạ, được khen ngợi và thăng chức.
Phương Thành không biết cô sẽ làm thế nào để vừa không để lộ tình huống của hắn, lại bịa ra một quá trình chiến đấu để Cục giải quyết tai hoạ không nghi ngờ
Đây là vấn đề mà Kanzaki Rin phải suy tính, nhưng thấy dáng vẻ tràn ngập tự tin của cô ta, chắc sẽ ổn cả thôi.
Sau khi Kanzaki Rin rời đi, Phương Thành dọn dẹp nhà cửa ngay trong đêm, cũng không quên bỏ ra hơn 2 giờ rèn luyện để thu được điểm thể năng hôm nay, sau đó mới mỏi mệt đi ngủ.
Kanzaki Rin làm việc rất có năng suất, ngay sáng hôm sau đã có người của công ty gia dụng gõ cửa, chuyển cho Phương Thành bộ đồ gia dụng mới tinh.
Đương nhiên cũng chẳng phải đồ gia dụng gì sa hoa, Kanzaki Rin có nhiều tiền cũng không đời nào để Phương Thành kiếm hời như vậy.
Phương Thành cảm thấy rất tuyệt vời khi được xài hàng miễn phí.
"Máu heo mà cậu cần."
Đến trưa Kanzaki Rin mới tới, lập tức ném cho Phương Thành một túi máu heo lớn còn tươi, cũng không biết lấy từ đâu ra.
Ngoại trừ máu heo, Kanzaki Rin còn mang đến rất nhiều tư liệu mà Phương Thành cần, đương nhiên không phải tư liệu bằng giấy, mà là 1 chiếc USB flash.
Kanzaki Rin ném USB flash cho Phương Thành: “Ngươi có thời gian một ngày xem những tài liệu này, sau đó nhất định phải tiêu huỷ toàn bộ."
"Một ngày?"
Phương Thành kinh ngạc nói: “Nếu như quá nhiều tin tức, tôi sợ chỉ trong một ngày thì nhớ hết không được."
Kanzaki Rin lạnh lùng nói: “Đây là chuyện của cậu, nói chung những tài liệu này phải tiêu hủy trước ngày mai, nếu không trách nhiệm tiết lộ tư liệu cả cậu và tôi đều không gánh nổi."
Nói cách khác, những tài liệu này đều là Kanzaki Rin mang ra ngoài theo cách phi pháp?
Oa, đầu có của cô gái này chắc chắn rất đen tối, dám ngang nhiên biết pháp phạm pháp.
Phương Thành không tranh cãi với cô ta, nhún vai nói: “Tôi sẽ cố hết sức."
Kanzaki Rin đưa mắt nhìn vào túi máu heo còn tươi, hỏi: “Cậu không uống sao?"
Dường như cô rất cố chấp với chuyện Phương Thành có hút máu hay không.
"Có chứ, không thì tại sao tôi phải bảo cô mua?"
Phương Thành mang máu heo vào phòng bếp.
Kanzaki Rin cũng đi theo, nhìn thấy Phương Thành bật bình nước siêu tốc, nhịn không được hỏi: “Cậu muốn làm gì?"
Phương Thành lấy mấy hộp bún mua từ sáng sớm để trong trong tủ lạnh ra, đáp: “Ăn, chứ còn làm gì nữa?"
"Đây là cách ăn của cậu?"
Sau khi nhìn thấy, Kanzaki Rin rốt cuộc hiểu từ “ăn” trong miệng của Phương Thành có nghĩa là gì.
"Cậu đang chọc tôi sao?"
Cô tức giận nói, quá lắm rồi, sao Vampire lại nấu chín huyết heo, đây là cách ăn của con người mà.
Nếu như Vampire cũng ăn giống con người, sao gọi là Vampire được?
Phải gọi quỷ ăn bún huyết heo mới đúng.
Kanzaki Rin cho rằng Phương Thành đang cố ý chọc mình, uổng công cô đã chạy khắp chợ mới kiếm được máu heo tươi cho hắn.
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Kanzaki Rin, Phương Thành lắc đầu: “Tôi không biết Vampire khác có ăn hay không, nhưng tôi chỉ cần ăn thế này là đủ. Cô đừng có giới hạn một cái chủng tộc phải ăn cái gì, đây là khuôn mẫu cứng nhắc, cũng là kì thị chủng tộc."
Thằng mặt lolz...
Giờ này khắc này Kanzaki Rin thật sự rất muốn văng tục, nhưng là cô gái được giáo dục tốt nên cô đành cố hết sức nhịn nhịn.
Phương Thành còn gắp một miếng bún hướng về phía cô, rồi hỏi: “Muốn ăn chung không?"
"Cậu cho ăn một mình cho no đi."
Kanzaki Rin lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, xoay người rời khỏi bếp.
...
"Cám ơn vì bữa ăn."
Kanzaki Rin buông chén đũa xuống, dùng khăn giấy lau nhẹ đôi môi anh đào.
Phương Thành thấy nồi bún hầm huyết heo lớn đã cạn đáy, ánh mắt rơi vào cặp vú khá bự của Kanzaki Rin.
Kanzaki Rin không ngượng ngùng như Asaka Myōe, lập tức dùng ánh mắt sắc bén trừng lại: “Nhìn cái gì vậy?"
Phương Thành cảm khái: “Tôi coi như đã hiểu vì sao cô ăn nhiều hơn tôi mà mãi vẫn không mập, thì ra chất dinh dưỡng đều chạy đến nơi nên đến."
Đối mặt với lời nhận xét gần như quấy nhiễu tình dục của Phương Thành, Kanzaki Rin vẫn lạnh tanh: “Cậu chỉ còn lại không tới 24 giờ để xem tài liệu, nếu như cậu còn lãng phí thời gian quý báu cho những chuyện vô nghĩa như vậy, tôi sẽ cân nhắc lập tức tiêu hủy tài liệu."
"Chúng ta đã có mối quan hệ ăn cùng một bàn, không thể châm chước chút sao?"
"Cậu lại lãng phí thêm mấy giây."
"Hừm, đồ đàn bà vô tình."
Phương Thành để mặc chén đũa cho Kanzaki Rin dọn, lập tức chui vào phòng ngủ bắt đầu xem tài liệu do Kanzaki Rin mang tới.
Tài liệu chia làm 2 phần, một phần là bách khoa toàn thư về sinh vật siêu nhiên, cơ chế tuyển chọn và đào tạo các siêu năng lực giả của Cục giải quyết tai hoạ.
Chỉ bách khoa toàn thư về sinh vật siêu tự nhiên liền vượt lên trước một vạn chủn đã có hơn 10.000 loại danh mục, tổng cộng cũng phải mấy triệu chữ, một ngày chắc chắn xem không hết.
Phương Thành nghi ngờ Kanzaki Rin cố ý chơi hắn, nhưng đây là dương mưu, hắn cũng đành bó tay.
Phương Thành thử copy paste, đáng tiếc Kanzaki Rin sớm đã dự liệu hắn sẽ giở trò này, không biết cô ta cài đặt kiểu chữ, không thể copy paste được từ nào trong USB flash, in cũng không được.
Thử đủ cách cũng không thành công, Phương Thành đành từ bỏ ý định copy paste tài liệu.
Hơn nữa cái chuyện biết pháp phạm pháp này, chỉ cần có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, Kanzaki Rin đã làm một lần, sau này Phương Thành sẽ có vô số biện pháp để cho cô ta phải tiếp tục mang tài liệu ra ngoài.
Phương Thành bắt đầu xem bách khoa toàn thư sinh vật siêu nhiên, phần tài liệu này chia quái vật làm 3 loại lớn.
Loại thứ nhất là sinh vật bất tử, ví dụ: Vampire, cương thi, và tất cả sinh vật mang đặc tính bất tử.
Loại thứ hai là sinh vật quỷ dị, ví dụ như quỷ hồn, u linh, và tất cả sinh vật không rõ nguồn gốc có tính chất tôn giáo, như ác linh do tà giáo triệu hồi.
Loại thứ ba là yêu quái truyền thống, yêu quái trong truyền thuyết dân gian, ví dụ như long nữ, hồ tiên ở trung tâm Liên đoàn cách mạng Đông Á; Kappa, thiên cẩu ở khu 11; quỷ lùn, thạch tượng quỷ, v.v… ở Tây Âu.
Phương Thành không thể xem hết, vì vậy hắn chỉ có thể lấy thông tin về Vampire từ mục lục và xem nó từ đầu đến cuối.
Sau khi xem xong, Phương Thành cuối cùng cũng hiểu sơ sơ về Vampire.
Vampire đầu tiên được chứng thực tồn tại có từ thời Trung cổ ở Tây Âu.
Vampire thứ hai bị phát hiện, lại phải đợi đến khi bắt đầu cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ nhất.
Sau đó Vampire xuất hiện thường xuyên, không chỉ là Vampire, sinh vật siêu nhiên khác cũng xuất hiện trên quy mô lớn sau cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ nhất.
Trước cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên, sinh vật siêu nhiên chỉ xuất hiện lẻ tẻ.
Vampire là một loại quái vật vô cùng tàn bạo, đáng sợ, không chỉ có uy hiếp cực lớn với nhân loại, mà còn với cả đồng loại của bọn chúng.
Mỗi một Vampire mới đều sẽ theo bản năng muốn đi săn giết đồng loại khác, để tăng cường sức mạnh của bản thân.
Kẻ sống sót sau cùng sau mỗi cuộc săn sẽ là quái vật cấp tai hoạ giống như Blood Queen.
Nhưng điều khó hiểu là Vampire cao cấp sẽ chế ra đồng loại ở khắp mọi nơi, khiến chúng tàn sát lẫn nhau, có Vampire thậm chí sẽ bị đồng loại do mình tạo ra săn giết.
Đến nay vẫn chưa có lời giải thích hợp lý nào cho hành vi tìm chết kỳ lạ này.
Mỗi Vampire lúc đến gần đồng loại trong khoảng cách nhất định, đều có thể ngửi một mùi đặc thù giống với mùi máu tươi.
Mùi vị này sẽ thúc đẩy chúng tàn sát lẫn nhau, hoặc chạy trốn -- không phải Vampire nào cũng nắm chắc có thể chiến thắng đồng loại, nếu như chúng phán đoán thực lực của đồng loại vượt xa bản thân, thì sẽ chọn cách chạy trốn.
Sau khi xem xong tài liệu về Vampire, Phương Thành nảy sinh một nghi vấn.
Hắn cũng không phải Vampire, tại sao Yakawa Suzuka có thể tìm được hắn, lẽ nào trên người hắn cũng có mùi của Vampire?
Mặt khác, vì sao hắn cũng có thể ngửi được mùi máu tươi từ Yakawa Suzuka?
Phương Thành vô thức sờ sờ cái cổ, ngay sau đó gương mặt hoàn mỹ của Blood Queen Isis chợt hiện lên trong đầu.
Nàng nở một nụ cười bí hiểm với Phương Thành, khiến Phương Thành cảm thấy như mình chìm vào trong sông băng lạnh giá, rét lạnh từng cơn.
"Á đù, rốt cuộc con mụ kia đã làm gì với mình?"