Tám móng vuốt của Mị Ban Chu không thể cử động, nhưng cái mông vẫn còn chuyển động được và tiếp tục phun chất lỏng màu trắng về phía Phương Thành. “Mày đừng có mà phun lung tung!” Phương Thành vội vàng sử dụng Đoạn Cự Đột Tiến né tránh khắp nơi. Hắn không dám để cho những thứ chất lỏng màu trắng kỳ lạ này bắn trúng, cho dù là không có nguy hiểm gì, thì cũng sẽ bị buồn nôn đến mất. Có quỷ mới biết liệu Mị Ban Chu có trộn lẫn một số thứ kỳ lạ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.