Satō Hayato vừa mới ăn xong món điểm tâm ngọt, bèn nhận được điện của Phương Thành gọi tới.
Sau khi nhận điện thoại, gã bèn kéo em gái Satō Mai ra ngoài.
"Nii-chan, em còn chưa ăn xong mà."
"Bỏ đi, lần sau trở lại."
"Aizz… gấp gáp như vậy làm chi?"
Satō Hayato không trả lời câu hỏi của em gái, lôi cô vội vã rời khỏi cửa hàng điểm tâm, lúc ra cửa còn đụng trúng người.
"Xú tiểu quỷ, bước đi không có mắt a?"
"Xin lỗi!"
Satō Hayato cúi người chào nói xin lỗi, nhanh chóng mang theo muội muội ly khai.
Dựa theo Phương Thành ở trong điện thoại di động giật dây, hai huynh muội nhanh chóng bước vào hẻm nhỏ, gặp được Phương Thành, còn có một gã xa lạ ngồi ở một bên.
"Phương... Phương đồng học..."
Satō Hayato mệt mỏi thở hồng hộc, giọng nói cũng ngắt quãng, một đoạn đường ngắn ngủi thôi cũng suýt chút nữa lấy mạng của gã.
Thể lực của Satō Mai tốt hơn, cô trốn đằng sau anh trai, thò đầu ra tò mò nhìn xung quanh.
Cô từng gặp Phương Thành, là bạn học của anh trai, còn từng bị cô và cha mẹ cô nghi ngờ có quan hệ không đứng đắn với Satō Hayato.
Còn gã đeo kính râm sưng mặt sưng mũi này thì chưa từng thấy.
Phương Thành chỉ vào gã đeo kính râm, nói với hai anh em: “Kẻ này nói là cha mẹ hai người thuê làm vệ sĩ cho Satō Mai, hai người gọi điện thoại hỏi đi."
"Cái gì?"
Anh em Satō đều kinh ngạc, lộ ra biểu tình giật mình gần như giống nhau như đúc, hai người căn bản không biết chuyện này.
Satō Hayato vội vã lấy smartphone gọi điện cho cha hỏi.
"Chaa, có phải cha tìm một vệ sĩ cho Mai không?
"Đúng vậy!"
Cha đã thừa nhận trong điện thoại, gã đeo kính râm tên Omura Sho quả thật là ông thuê để bảo vệ Satō Mai, hôm nay mới vừa làm việc.
Bởi vì sợ hai anh em cảm thấy căng thẳng, cũng sợ ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ, cho nên chuyện này bảo mật, kêu Omura Sho âm thầm bảo vệ là được.
Đương nhiên kỳ hạn bảo vệ chỉ nửa tháng, kéo dài thì bọn họ không thuê nổi.
"Hayato, làm sao con phát hiện ra được?"
Cha tò mò hỏi qua điện thoại, bảo vệ mà ông tìm có CV rất tốt.
Satō Hayato chỉ có thể uyển chuyển đáp: “Bởi vì con phát hiện có chiếc xe đang lén theo dõi chúng ta..."
Cha tìm vệ sĩ cũng quá không đáng tin cậy, hành động lén lút ngay cả học cấp ba cũng có thể phát hiện.
Sẽ không phải bị lừa tiền rồi chứ?
Satō Hayato nói chuyện điện thoại xong quay đầu lại, phát hiện Phương Thành đang cùng em gái của mình nói chuyện trên trời dưới đất, còn trò chuyện rất thoải mái.
Satō Mai ngượng ngùng cười, ánh mắt lấp lánh trông cực kỳ thục nữ.
Nàng bình thường cũng không biểu hiện đáng yêu như vậy ở trước mặt anh trai à nha!
Satō Hayato vội vã cắm vào vừa nói vừa cười giữa hai người, đối với Phương Thành nói rằng: “Phương đồng học, hỏi rõ rồi, chú này tên là Omura Sho, đúng là vệ sĩ do cha tớ thuê tới bảo vệ em gái."
"Không sai chứ."
Omura Sho ngồi dưới đất kêu oan: “Vị sĩ quan cảnh sát... khụ khụ, vị tiểu ca này, tôi chính là một thám tử tư kiêm vệ sĩ bình thường, thật sự không phải phần tử xấu, trong xe của tôi còn có hợp đồng ký kết với cha của họ mà."
Y cảm thấy mình rất oan uổng, chỉ làm thêm nghề để kiếm thêm chút thu nhập mà thôi, không ngờ lại vô duyên vô cớ chịu một trận đánh.
Hơn nữa đánh y lại còn là người của chính quyền, không thể trêu vào không thể trêu vào.
Phương Thành tự tay kéo Omura Sho từ dưới đất lên, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, là tôi không hỏi rõ ràng, hạ thủ hơi nặng."
Hắn móc từ trong túi ra một chiếc sữa kẹo, nhét vào trong tay của Omura Sho: “Coi như bồi tội cho chú."
Omura Sho: “..."
Ngươi cho ta là đứa bé hay sao mà đưa kẹo dỗ ngọt? Ai muốn ăn thứ đồ nát này?
Phương Thành nhìn vẻ mặt táo bón của y, kỳ quái hỏi: “Không vui sao?"
Omura Sho mở lớp bao ngoài, ném vào trong miệng, nhấm nuốt, ba động tác liền mạch lưu loát: “Nào có, tôi thích nhất kẹo sữa đó."
Phương Thành lúc này mới hỏi ngược Satō Hayato: “Cậu chắc chắn thật sự có người đang lén theo dõi em gái của cậu?"
"Xin lỗi Phương đồng học, thực sự là vô cùng xin lỗi."
Satō Hayato vẫn hết sức sợ hãi Phương Thành, vội vàng cúi đầu cáo lỗi, hiện tại ngay cả bản thân gã cũng không cách nào khẳng định.
Phí bao công sức mời Phương Thành hỗ trợ, kết quả lại hỏng bét như vậy, điều này làm cho Satō Hayato vô cùng băn khoăn, đương nhiên cũng sợ Phương Thành nổi giận.
Phương Thành không giận, hắn không ngại giúp đỡ, nhưng không muốn lãng phí thời gian của mình.
"Không có việc gì là tốt rồi, tôi về trước."
Phương Thành quan sát cả đoạn đường, ngoại trừ Omura Sho, quả thật không phát hiện ra mục tiêu khả nghi khác.
Nếu Satō Mai đã có vệ sĩ riêng, vậy hắn không có hứng thú lưu lại nữa.
Satō Hayato cũng không dám tiếp tục giữ lại, chỉ có thể cúi người chào: “Đã gây rắc rối cho Phương đồng học."
"Không sao cả."
Phương Thành lắc đầu, rồi cười với Satō Mai ở bên cạnh: “Mai-chan, rảnh rỗi chơi game với nhau nha."
Satō Mai lộ ra nụ cười ngượng ngùng, vẫy bàn tay nhỏ bé với Phương Thành: “Lần sau gặp, Phương Thành-oniichan."
Satō Hayato: 〒▽〒
Ta thế này có tính là lãng phí nhân tình của Phương đồng học còn đền thêm một cô em gái không?
Song nói đi thì phải nói lại, nếu như Phương đồng học biến thành em rể, chẳng phải muốn nhân tình bao nhiêu thì có bấy nhiêu?
Không nên không nên, ta không đồng ý!
Satō Hayato vội lắc mạnh đầu, quẳng ý tưởng đáng sợ này ra khỏi đầu.
Gã chua chát nói với em gái: “Quan hệ của hai người tiến triển nhanh vậy sao, ngay cả onii-chan cũng kêu rồi."
Phương Thành vừa đi, Satō Mai lập tức lộ ra nguyên hình, hai tay nâng gương mặt tươi cười: “Nii-chan biết cái gì chứ, đây chính là đại soái ca, còn đẹp trai hơn cả đội trưởng clb bóng rổ của trường em nữa."
Dứt lời, cô đổi đề tài: “Nii-chan, tại sao nii-chan lại ở cùng bạn học nam, quên nii-chan đã viết giấy cam đoan rồi sao?"
Satō Hayato còn tưởng rằng nhân cách Tiểu Ma của em gái đã hoán đổi, vội vàng giải thích: “Anh là vì an toàn của em, mới tìm Phương đồng học giúp đỡ!"
"Hừ hừ, thật vậy sao?"
Satō Mai khoanh hai tay, hừ hừ hai tiếng: “Nếu như vậy, vậy tại sao nii-chan lại lên mạng kiểm tra xem tác phẩm của Shindo Eru có phải là Gay manga hay không?"
"Em lại đụng vào máy tính của anh?"
Satō Hayato phát điên nói, đó là bởi vì Phương Thành tặng một tập dữ liệu “bảo vật” cho gã, gã sợ lại bị lừa, cho nên lên mạng kiểm tra trước.
Không ngờ lại bị em gái đem ra làm chứng cớ.
"Không sai, cha mẹ kêu em giám sát nii-chan, quả nhiên nii-chan vẫn là biết rõ rồi mà còn cố phạm phải."
"Em nghe anh giải thích..."
"Không cần giải thích, bằng chứng như núi, anh cứ chờ cha mẹ trừng phạt đi."
Satō Mai hiên ngang nói, bỗng nhiên lại nắm vai của ông anh trai, cười hihi nói: “Nếu như anh đưa số di động của Phương Thành-niichan cho em bảo quản, em sẽ không báo chuyện này cho mẹ, thế nào?"
Satō Hayato: ╥﹏╥
Gã vẫn còn đang tìm cách phòng ngừa Phương Thành thèm muốn em gái của mình.
Không ngờ em lại lại đang điên cuồng cho không.
...
Sau khi trải qua sự kiện nhầm lẫn kia, Satō Hayato cũng yên tâm hơn, không còn dáng vẻ tâm sự nặng nề thận hư nữa.
Phương Thành tiếp tục cuộc sống khô khan nhàm chán của mình, ngoại trừ rèn luyện cơ thể hằng ngày, thì buổi tối ra ngoài tìm quái vật.
Nhưng gần đây vận khí không tốt lắm, liên tục mấy ngày đều phí công trở về, một con quái vật cũng không có tình cờ gặp, dường như tất cả lũ quái vật kia đều hóa thân thành nô lệ công việc, vì xã hội góp một viên gạch cố gắng làm việc.
Lúc này Phương Thành mới nhớ tới chỗ tốt của Kanzaki Rin, không có nàng hỗ trợ, mình muốn tìm một con quái cũng không tìm ra.
Rin mụ mụ, chừng nào cô mới trở về?
Lúc Phương Thành dùng giọng đùa giỡn nói về tình huống này với Takeda Masumi, Takeda Masumi lại tiết lộ cho hắn nguyên nhân chủ yếu gần đây ít quái vật – hoạ sĩ manga truyền kỳ ra tay.
Kamikawa Takumi xuất kích sấm sét, trong vòng 3 ngày ngắn ngủi dọn dẹp sạch 7-8 con Vampire, còn tiện thể giải quyết rất nhiều quái vật khác.
Toàn bộ quái vật trong vòng đô thị Tokyo tạm thời trở nên an phận thủ thường, không dám ra ngoài kiếm ăn.
Đương nhiên loại tình huống này tối đa cũng chỉ duy trì liên tục vài ngày, Kamikawa Takumi không thể nào làm loại chuyện dọn dẹp này mãi được.
Sau khi Phương Thành biết được nguyên nhân thì đã hiểu được vấn đề, té ra cảnh cáo của Kanzaki Rin với hắn trước khi đi cũng không hề có nhân tố đùa giỡn nào.
Vậy hắn trong khoảng thời gian này cũng không phải là vận khí kém, rõ ràng là vận khí tốt, nửa đêm đi ra ngoài đi dạo lại không đụng phải thần tượng.
Vậy nên Phương Thành cũng trở nên thành thật, buổi tối không còn ra ngoài đi lung tung, mỗi ngày chính là cuộc sống khô khan chỉ có 3 điểm trên một đường thẳng: rời nhà, đến trường, sân huấn luyện ba điểm.
Quan hệ giữa hắn và Takeda Masumi lại càng ngày càng thân thiết, mỗi ngày huấn luyện xong đều sẽ cùng đi ăn nhậu.
Nếu không có yếu tố Kanzaki Rin, chỉ sợ hai người đã sớm lên giường rồi.
Song kể từ sau khi Takeda Masumi biết bộ mặt thật dâm dê của Phương Thành, vẫn rất cảnh giác, không cho hắn bất cứ cơ hội nào nữa.
Trừ cái đó ra, Asaka Myōe cũng không xảy ra tình trạng gì bất thường, mỗi ngày đều bình thường đi học, quan tâm đối với Phương Thành cũng trước sau như một.
Vào thời điểm cuộc sống này bình lặng tựa như một bãi nước đọng, vào một tối Phương Thành bỗng nhiên nhận được điện của Satō Hayato.
"Phương đồng học, em gái của tôi mất tích..."