Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Thành còn cảm thấy cuộc sống trước đó trở nên đơn điệu buồn tẻ, nhưng không ngờ không lâu sau lại trở nên bận rộn.

Ban ngày phải ở nhà tập luyện thể năng và luyện tập Dòng máu cương thiết, buổi tối lại muốn đi sân huấn luyện bị hai phụ nữ chà đạp.

Kanzaki Rin mặc hệ thống chiến đấu đơn binh cuồng ngược hắn, còn Takeda Masumi giáo dục các loại kỹ xảo đặc chủng tác chiến khác.

Người phụ nữ này không chỉ là cao thủ chiến đấu, cũng là một chuyên gia chiến đấu đặc chủng xuất sắc, một bậc thầy về sinh tồn trong rừng rậm.

Ở trong quá trình huấn luyện, các loại nhắc nhở như [ thương thuật +1], [ đao thuật +1], [ ẩn núp +1], [ thu thập tình báo +1], [ bỏ đầu có thể ăn +1] cũng xuất hiện.

Phương Thành hiện đã nhận ra rằng chỉ cần trong trạng thái huấn luyện, dù huấn luyện cái gì cũng có thể đạt được độ thuần thục.

Độ thuần thục đủ nhiều có thể thu được kỹ năng, hạn mức cao nhất của đẳng cấp kỹ năng sẽ không vượt quá nội dung học tập.

Tỷ như Phương Thành học cách đánh cận chiến từ Takeda Masumi, đẳng cấp kỹ năng chiến đấu cũng sẽ không vượt quá Takeda Masumi, tối đa ngang hàng, trừ phi hắn có thể tìm được một cao thủ đánh cận chiến mạnh hơn.

Trước mắt mà nói Takeda Masumi là thích hợp nhất, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là tìm không được một cao thủ khác tới dạy hắn.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Phương Thành luôn cảm thấy thái độ của Takeda Masumi đối với mình dường như nhiệt tình hơn hẳn, sự tiếp xúc cơ thể lúc huấn luyện cũng thường xuyên hơn.

"Người phụ nữ này... chẳng lẽ muốn tán mình?"

Takeda Masumi còn tưởng rằng Phương Thành tuổi nhỏ dốt nát vô tri, nhưng không biết trong thể xác còn trẻ của hắn cất giấu một linh hồn của LSP.

Phương Thành dễ dàng nhìn thấu âm mưu của Takeda Masumi.

Nhưng Phương Thành không nói ra, dầu gì Takeda Masumi cũng là đại mỹ nữ, lúc nàng đắc chí cho rằng mình lợi dụng tiểu thịt tươi, thật tình không biết Phương Thành đang lợi dụng nàng.

Mọi người đều đạt được điều mình muốn, mọi người đều hạnh phúc, nam nữ phối hợp, làm việc không mệt mỏi, thậm chí buổi tập nhàm chán hàng ngày cũng trở nên sinh động và thú vị.

Vì thế, Phương Thành cũng thay đổi thời gian đến trường chỉ một lần mỗi ngày, bởi vì chiến thuật câu cá của Kanzaki Rin còn chưa thành công.

Tuy câu được con cá ngốc Iemitsu Mirai, nhưng căn bản không tra được gì hữu dụng.

"Thông tin của cô ấy đã bị che giấu, cũng là cơ mật với Cục."

Sau hai ngày điều tra, Kanzaki Rin đưa một phần tư liệu đơn giản cho Phương Thành.

Phía trên ghi độ tuổi của Iemitsu Mirai, trải nghiệm học trung học đệ nhất cấp và trung học đệ nhị cấp, sống trong khu nhà giàu danh tiếng.

Bối cảnh gia đình và các mối quan hệ nhất thì không có.

Sau khi Phương Thành khinh thường nói: “Loại chuyện này tôi chỉ tốn 2 phút là có thể hỏi ra, nhưng cô dùng hai ngày, đây chính là năng lực của siêu cấp tân tinh Kanzaki Rin Cục giải quyết tai hoạ sao? Nực cười."

"Cậu nghĩ rằng quyền hạn của thực tập sinh như tôi trong Cục cao lắm sao?"

Kanzaki Rin căm tức trừng hắn: “Tuy không biết rõ thân phận chân thật của cậu, nhưng ít ra có thể xác định không phải người mà chúng ta muốn tìm."

"Nhưng cô ta ngày nào cũng quấn lấy tôi, cô mau nghĩ biện pháp."

Giờ Phương Thành mỗi ngày đi học, đều có thể gặp được Iemitsu Mirai tạo ra 'vô tình gặp gỡ’.

Ta cũng không phải mẹ ngươi, tại sao muốn thay ngươi suy nghĩ loại vấn đề này?

Kanzaki Rin nghĩ như vậy, châm biếm nói: “Cô gái này có mắt như mù, sao lại coi trọng loại cương thiết trực nam như cậu."

Phương Thành cười ha ha nói: “Chỉ có mấy cô bé chưa trải sự đời, mới không thể hiểu được sức quyến rũ của cương thiết trực nam."

Kanzaki Rin hai tay ôm ngực, cười lạnh nói: “Hả, cương thiết trực nam còn có sức quyến rũ? Cậu nói tôi nghe thử."

Phương Thành dựng thẳng một ngón tay với nàng: “Cương thiết đại biểu cho cứng rắn, trực nam đại biểu cho chiều dài, thử hỏi cái nào cô gái không thích?"

Kanzaki Rin nhất thời cạn lời, thật lâu mới hỏi: “Thế còn cương thiết trực nữ?"

Phương Thành cười vỗ vỗ ngực của nàng: “Cô không biết gái ngực lép còn được gọi là tấm thép? Loại cỡ ngực như cô đương nhiên là không tính."

Kanzaki Rin cúi đầu nhìn qua, xoay người mặc bộ hệ thống chiến đấu, bắt đầu nhắm bắn Phương Thành bừa bãi.

"Đừng chạy, thằng khốn nạn, ngày hôm nay giữa tao và mày chỉ một người có thể sống!"

...

Phương Thành không phải đang khoác lác, Iemitsu Mirai quá phiền phức, quả thực rất khiến hắn khó chịu.

Quan trọng là em gái này không quá mặt dày, nàng chỉ mỗi ngày tạo ra một lần vô tình gặp gỡ, tán dóc vài câu với Phương Thành, thấy tình thế không ổn bèn chuồn đi.

Khiến Phương Thành muốn đuổi nàng đi cũng không được.

"Senpai, thật trùng hợp, lại gặp mặt!"

Quả nhiên, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, Iemitsu Mirai cười hì hì nhảy ra ở phía trước.

Nhưng lần này nàng cách Phương Thành khá xa, tránh bị hắn đấm ngã.

"Quá trùng hợp, tại sao em lại ở chỗ này?"

Phương Thành thờ ơ hỏi, xem lần này Iemitsu Mirai có thể nói ra lý do 'Vô tình gặp gỡ’ nào.

Iemitsu Mirai rõ ràng sớm có chuẩn bị, lập tức trả lời: “Sau khi em tan học không cẩn thận lạc đường, không ngờ sẽ gặp tiền bối, thực sự là quá trùng hợp."

Phương Thành cũng không nể mặt nàng, trực tiếp vạch trần: “Trường cao đẳng tư lập Aichi cách trường anh rất xa, này cũng có thể lạc đường, em là xe đường ngầm thành tinh sao?"

"Ai nha, anh đừng vạch trần người ta mà."

Iemitsu Mirai hai tay gương mặt đỏ hồng, mấy ngày nay nàng đã gặp Phương Thành mấy lần rồi, lá gan cũng bắt đầu lớn: “Senpai, em có tiền rồi, hôm nay sẽ mời anh ăn cơm, để cảm ơn."

Đồng thời nàng cũng đã mua vé vào cửa công viên và rạp chiếu phim, ngày hôm nay nhất định phải trở thành bạn của Phương Thành.

Phương Thành nghe Iemitsu Mirai nói mình có tiền, hai mắt lập tức sáng ngời, chìa tay về phía nàng: “Ăn thì rắc rối quá, em đưa tiền cơm cho anh là được."

"A?"

Iemitsu Mirai trực tiếp trợn tròn mắt, chuyện này hoàn toàn trái ngược dự liệu.

Vậy phải làm sao giờ mới tốt.

Dưới sự thúc giục của Phương Thành, Iemitsu Mirai do dự lấy ra chiếc ví nhỏ màu hồng của mình, lấy ra một nửa số tiền đưa cho Phương Thành.

Nàng cảm thấy Phương Thành đang nói đùa mình, nam sinh sao có thể đòi tiền nữ sinh xinh đẹp như vậy.

Thật mất mặt quá đi.

Sau đó Phương Thành đã chứng minh với nàng xinh đẹp chỉ đáng mấy đồng tiền, hắn trực tiếp nhận tiền, tiêu sái xoay người rời khỏi: “Được rồi, hai chúng ta đã sòng phẳng, sau này đừng tới tìm anh."

Cả Kanzaki Rin cũng điều tra không ra thân phận bối cảnh của Iemitsu Mirai, Phương Thành không dính dáng gì đến nàng, miễn cho bị cuốn vào ân oán tình thù rắc rối của đám nhà giàu.

Sau khi Phương Thành đi xa, Iemitsu Mirai vẫn đang lặng người trong gió.

Mãi đến khi một người hầu gái từ trong chỗ tối đi tới, Iemitsu Mirai mới nhào vào người nàng, khóc hét lên: “Haruyuki, em lại thất bại hu hu hu."

...

Lại sau một đêm tập luyện căng thẳng, Phương Thành lái xe máy về nhà một mình.

Hắn đậu xe vào chỗ để xe ở tầng dưới của chung cư, khóa lại sau đó khẽ hát bước vào trong khu nhà.

Xung quanh lúc đầu còn có ánh đèn, nhưng ánh đèn dần biến mất.

Khi Phương Thành nhận thấy sự bất thường, đã chìm trong bóng tối và không thể nhìn rõ xung quanh.

Một thanh niên đẹp trai xuất hiện không xa trước mặt của Phương Thành.

Thanh niên mặc vest hồng sặc sỡ, mặt trang điểm đậm và đeo bông tai.

Y mỉm cười, nói với Phương Thành: “Ngón giữa tay trái của mày sẽ gãy."

Cạch một tiếng, ngón giữa tay trái của Phương Thành rơi xuống, rớt ở bên chân.

.

<i>Chú thích:

* Trực nam chỉ những chàng trai có tính cách ngay thẳng, không khua môi múa mép, có tinh thần, trách nhiệm.

Trong ngôn tình, trực nam là hình mẫu đàn ông thường đi với sự kiên định, chung tình, rất galant.

Tuy nhiên, họ thường không biết cách tán tỉnh con gái, rất cứng nhắc và không nói lời hoa mỹ.</i>

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK