Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tầng hai của khu đô thị Tokyo là thiên đường vui chơi của giai cấp tư sản.

Gia đình Morishita miễn cưỡng thâm nhập vào đáy của thượng tầng giai cấp tư sản, cả nhà yên ổn sống ở khu nhà giàu có hoàn cảnh trị an tốt, nơi có biệt thự riêng biệt và an ninh hoàn thiện.

Có thể nói tấc đất là tấc vàng, những người ở tầng thứ 4 làm việc vất vả cả đời chưa chắc đã có thể mua được phòng vệ sinh ở đây.

Morishita Yamato cảm thấy ngôi nhà này bây giờ thật không đáng giá một đồng. Nó giống như một nhà tù, khiến gã sắp mốc meo.

Bạn gái của gã vừa rời đi, Morishita Yamato sau khi phát tiết xong chỉ quấn một chiếc khăn quấn quanh người, đã nằm trên chiếc ghế sofa êm ái và hút một điếu thuốc.

Bạn gái này là một người mới. Bạn gái trước kia của gã, Masami Miyamoto, và hai cấp dưới của câu lạc bộ bóng rổ, đã bị buộc phải chuyển trường trong thời gian này.

Morishita Yamato không thể chấp nhận những người từng thấy gã chịu nhục, còn đi tới đi lui trước mặt gã.

Gã cũng không cảm thấy tồi tệ, dù sao đàn em và phụ nữ muốn bao nhiêu cũng có, giống như cô bạn gái mới này, chỉ với một cuộc điện thoại, liền từ tầng thứ ba chạy tới. Sau khi phát tiết xong, cảm thấy khó chịu liền đuổi đi.

Thậm chí, cô ta còn không dám nói một lời phàn nàn nào, giống như một ca sỹ đang chạy sô vậy.

Đây là sức hấp dẫn của sự giàu có, đồng thời cũng là kinh nghiệm sống mà cha mẹ gã đã truyền dạy từ nhỏ.

Morishita Yamato luôn ghi nhớ điều này ở trong lòng, nên đã bỏ ra 100.000 tệ và mua một tên sát thủ, thay vì tụ tập một đám đàn em để tìm rắc rối.

Cái sau là quá ngây thơ, cái trước là những gì người giàu nên làm.

Morishita Yamato đang đắm chìm trong sự tự mãn, và tiếng chuông điện thoại di động đánh thức gã.

“A lô, là ta, ta còn chưa tìm được? Ta không quan tâm, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

Người đang gọi điện thoại tới là đàn em của Morishita Yamato, y đã được gã cử theo dõi ở phụ cận nhà của Phương Thành trong vài ngày qua.

Mặc tên sát thủ kia đã trả lời rằng “nhiệm vụ đã hoàn thành” và “xác chết đã được xử lý” ở chợ đen, Morishita Yamato vẫn lo lắng và cử người của mình đến kiểm tra tình hình.

Không thực sự chắc chắn rằng Phương Thành đã chết, Morishita Yamato sẽ không đi ra ngoài. Gã tuy là tính khí nóng nảy, nhưng có một người cha xảo trá, mưa dầm thấm đất cũng học được không ít.

Sau khi vứt bỏ điện thoại, Morishita Yamato chạm vào vết sẹo mờ trên trán, để lộ vẻ mặt của một người có cha vừa mới chết.

Mặc dù cha của gã vẫn còn sống vui vẻ.

Còn một lý do nữa để gã không ra khỏi nhà, đó là vết thương do Phương Thành gây ra vẫn chưa khỏi hẳn, và Morishita Yamato không muốn bị quá nhiều người xem đó là biểu tượng của sự sỉ nhục.

Sau một hồi cọ xát, Morishita Yamato lại lấy điện thoại lên, và điều tra về một bức ảnh.

Trong ảnh là Asaka Myōe với nụ cười hiền hậu.

Theo điều tra, Phương Thành có mối quan hệ rất tốt với cô gái này.

Morishita Yamato không có hứng thú với loại gái ngoan này, nhưng nếu có thể kích thích Phương Thành, gã không ngại chơi một lúc.

Gần đây, hình như cô gái này không có đến trường. Hay là ngày mai phái người qua nhà nàng nhìn xem.

Theo ý định ban đầu, gã ta tìm người để cùng nhau bắt Phương Thành và Asaka Myōe, sau khi trả thù xong thì dìm họ xuống vịnh Tokyo.

Nhưng có người khuyên gã rằng phương pháp này quá mạo hiểm, thuê sát thủ sẽ an toàn hơn, sau đó đưa tài khoản chợ đêm cho anh ta.

Phương Thành mà Morishita Yamato đang nghĩ đến, giờ đang lái chiếc mô tô nhỏ yêu quý của mình, phóng nhanh trong đêm.

Kể từ khi nghĩ ra cách đối phó với gia đình Morishita, những ngày này Phương Thành đã luôn lái xe ở khu vực Kōtō và khu Sumida cho đến tận nửa đêm.

Hắn muốn dụ một con Vampire ra ngoài, để sử dụng kế mượn dao giết người.

Với thực lực hiện tại của Phương Thành, vẫn không thể bí mật đối phó với ba người nhà Morishita.

Thế là hắn đã thay đổi ý định và thay thế mục tiêu ‘xử lý bí mật’ thành ‘không tiết lộ’ bản thân.

Ngay sau đó, liền có phương pháp.

Mấy ngày qua, ngày nào Phương Thành cũng mang theo một cái nồi đen, hơn nửa đêm đi dạo khắp nơi, chuẩn bị gặp phải Vampire nào, lập tức chụp cái nồi đen này lên.

Tiếc là đã quá lâu rồi mà vẫn không tìm thấy, lũ Vampire dường như đã biến mất.

Nhưng Phương Thành cũng không thể rời khỏi hai khu vực này, vì nhà của Morishita Yamato ở đây, nếu cách quá xa, có lẽ hắn sẽ không thể dụ dỗ một con Vampire qua một cách suôn sẻ được.

Tất nhiên, hắn không hoàn toàn đặt hy vọng ở đây, nếu thật sự không tìm được thì còn phương án B.

Sau khi đi dạo đến hơn bốn giờ, Phương Thành nghĩ rằng đêm nay lại là không công mà về. Nhưng khi chuẩn bị về nhà, một mùi máu tanh theo gió trên đường đột nhiên xộc vào lỗ mũi của hắn.

Xich --

Phương Thành chợt phanh gấp, lốp xe máy quệt một vệt đen trên mặt đất.

Hắn chống một chân trên mặt đất nhìn về phía mùi máu tanh đang truyền tới.

Ở đầu kia của đường quốc lộ thẳng tắp, một chiếc xe ô tô màu trắng lặng lẽ đậu ở đó, mùi máu tanh là từ trong xe tỏa ra.

Khi Phương Thành nhìn sang, cánh cửa xe màu trắng đột nhiên mở ra và một người phụ nữ bị ném ra ngoài.

Đây là một thiếu nữ mặc váy ngắn, sau khi bị ném ra ngoài đã ngã xuống lề đường, nằm bất động, trên cổ có hai lỗ máu rõ ràng vẫn còn đang chảy máu.

Nhìn cảnh này thì không cần đoán cũng biết, đó là một con Vampire đi ra giữa đêm để tìm thức ăn, hơn nữa còn rất mất vệ sinh, sau khi ăn xong thì vứt thức ăn thừa bừa bãi khắp nơi.

Cánh cửa xe lần nữa được đóng lại, và đèn pha bật sáng.

Phương Thành biết rằng người bên kia cũng đã phát hiện ra mình.

Một cuộc đua xe giữa các tay đua là không thể tránh khỏi.

Hắn lấy mặt nạ ra đeo vào, sau đó chậm rãi lấy điện thoại di động ra, đeo tai nghe vào, mở phần mềm nghe nhạc, âm nhạc nhịp nhàng lập tức truyền vào tai hắn.

“Trong nước ba lê, Ấn Độ mãnh nam...”

“Ấn Độ cơm tẻ, đá ra cảm thụ...”

“Ta chạy như bay, Ấn Độ buôn bán...” (bài Ininial D – Déjà vu nhạc phim anime Vua Tốc Độ)

Đầu Phương Thành lắc lư nhẹ nhàng theo nhịp nhạc, hắn đút điện thoại vào túi, dùng một chân làm điểm tựa, quay đầu xe mô tô trở lại.

Tay phải dùng sức vặn tay ga, động cơ rú lên ngay lập tức, chiếc mô tô chở Phương Thành như mũi tên rời khỏi cung, lao vút ra ngoài.

Cùng lúc đó, chiếc xe ô tô màu trắng phía xa cũng nổ lốp bốp, đuôi xe bốc khói trắng, ở dưới lốp xe phát ra một tiếng gào thét văng vẳng.

Trong màn đêm tĩnh mịch, Phương Thành và chiếc xe ô tô đang bị đuổi theo phía sau lần lượt chạy trên con đường vắng.

Phía trước xuất hiện một lối rẽ, Phương Thành ngâm nga câu hát “cùng mẹ ngươi bay”, hoàn mỹ bẻ cua vào lối rẽ bằng một góc độ hoàn hảo, đầu gối áp sát mặt đất.

“Khốc!”

Trong chiếc xe ô tô màu trắng phía sau, người tài xế trẻ tên là Kiba Taizhi vỗ tay lái một cách phấn khích, tán thưởng kỹ năng lái xe tuyệt vời của Phương Thành.

Y cũng tăng tốc để bẻ cua vào ngã rẽ, chợt đánh tay lái.

Chiếc xe ô tô mất thăng bằng trong tích tắc, quay tròn và tông vào lan can bên đường.

“Chết tiệt! kỹ thuật lái xe của lão tử không thể kém hơn ngươi !!”

Kiba Taishi bị đụng phải chảy máu đầu, y hét lên, lùi xe quay lại đường rồi tiếp tục nhấn ga đuổi theo Phương Thành.

Vết thương trên đầu cũng đang nhanh chóng hồi phục.

Người đang ở trước mặt là Phương Thành cũng giật mình, và hắn thở phào khi thấy bên kia lần nữa đuổi theo.

Thật vất vả mới có thể bắt được một con Vampire, và nếu đối phương rời khỏi hiện trường vì một vụ tai nạn xe hơi thì cũng thật là thái quá.

Hai bên lại một lần nữa theo tiết tấu ngươi đuổi ta chạy.

Sau khi ra khỏi đường cao tốc và đi vào một khu thương mại. Một chiếc máy bay không người lái rất nhanh bay tới trên đầu Phương Thành và đưa ra cảnh báo hắn về việc chạy quá tốc độ.

Phương Thành mặc kệ, biển số của đã được che lại từ lâu, chiếc mô tô cũng đã tháo rời và sửa đổi rất nhiều lần.

Theo quy định, sau khi cảnh báo hết hiệu lực và không xác định được nguồn gốc phương tiện, cảnh sát giao thông chẳng mấy chốc sẽ đến ngăn chặn.

Nhưng bây giờ đã hơn 4 giờ sáng, vắng không một bóng người, cảnh sát giao thông cũng không nhiệt tình lắm, nhiều khả năng họ dùng máy bay không người lái để bám theo.

Khoảng thời gian này là đủ để Phương Thành dụ con Vampire sau lưng hắn đến nơi muốn đến rồi.

Sau khi rời khỏi khu thương mại, con Vampire phía sau nhiều lần cố đuổi kịp để phát sinh va chạm nhưng đều bị Phương Thành vứt bỏ.

Lúc này Phương Thành cũng không bỏ đi xa, mà vẫn tiếp tục dụ dỗ, và hắn rất am hiểu cách thức câu cá.

Nửa tiếng sau, Phương Thành dụ Vampire đến một khu biệt thự toàn những người giàu có, nơi có gia đình Morishita.

Trước khi Vampire đến, Phương Thành rẽ vào con đường nhỏ, dừng lại đột ngột và lấy ra một nắm bi thép từ trong ba lô của mình.

Ngay khi chiếc máy bay không người lái phía sau chuyển hướng, đã bị Phương Thành dùng hết sức ném trúng một quả bi thép.

Sức mạnh hiện tại của Phương Thành lớn đến mức những viên bi thép ném ra gần như có thể giết chết người.

Loại máy bay không người lái này có rất ít khả năng phòng thủ. Ngay lập tức đã bị những viên bi thép ném trúng làm cho nổ tung, rơi xuống đất và biến thành một đống sắt vụn.

Phương Thành đã dùng những viên bi sắt còn lại để đập vỡ một số camera giám sát gần đó. Và sau đó là đẩy xe Mô tô vào vành đai xanh bên đường, đồng thời lấy xích sắt để khóa lại.

Toàn bộ hành động gần như được thực hiện cùng lúc, không tới mười giây đã hoàn thành.

Sau khi ra khỏi đai xanh, hắn lập tức sử dụng Đoản Cự Đột Tiến và chạy như bay về phía gia đình Morishita.

Taishi Kiba, người đang đuổi theo hắn, đang phóng xe trên đường, không quan tâm đến việc bị những người tuần tra trong khu vực nhà giàu phát hiện, cũng không quan tâm đến chiếc máy bay không người lái phía sau mình.

Dưới sự quyến rũ liên tục của mùi hương trên người Phương Thành, đôi mắt của Taizhi Kiba đỏ hoe, và y đã có chút điên cuồng.

Phương Thành đã đến bên ngoài biệt thự của gia đình Morishita trực tiếp trèo tường đi vào.

Mới vừa xuống tới mặt đất, đã bị nhân viên an ninh ở dưới sân nhà phát hiện.

“Người nào?”

Một nhân viên bảo vệ được vũ trang đầy đủ đã hét vào mặt Phương Thành, người đàn ông đeo mặt nạ lẻn qua bức tường vào lúc nửa đêm chắc hẳn có ý đồ xấu.

Phương Thành hai tay chống nạnh: “Ta chỉ là một Kamen Rider đi ngang qua.”

Nhân viên bảo vệ: “???”

Vào lúc đối thủ đang choáng váng, Phương Thành dựa vào Đoản Cự Đột Tiến đã lao tới trước mặt, và đâm một nhát vào ngực của anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK