Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kamikawa Takumi, nhân viên chiến đấu cao cấp nhất của Cục, có biệt hiệu Cây Bút của Thần.

Năm nay 26 tuổi, thích vẽ adult manga.

Thích mặc quần áo Ahegao và xe Itasha ra đường, cuồng thu thập mô hình gái đẹp, cốc thủ dâm.

Cho nên khi người trong biệt thự nhìn thấy Kamikawa Takumi mặc một bộ áo thun vẽ gương mặt gái lúc lên đỉnh xuất hiện, đều có dáng vẻ thấy nhưng không thể trách.

Tiện thể nhắc tới, những khuôn mặt đang lên đỉnh trên áo thun đều là do Kamikawa Takumi đích thân vẽ.

"Các ngươi đều ra ngoài chút đi."

Araiwayama Takashi đã đưa cấp dưới của mình và những người khác đi. Sau đó những chuyện không tiện nói sẽ không bị truyền ra bên ngoài.

Kanzaki Rin cũng muốn đi theo ra ngoài nhưng bị Araiwayama Takashi ngăn lại.

Aoki Yusuke như không có chuyện gì xảy ra dừng bước lại và theo sát Kanzaki Rin.

Araiwayama Takashi liếc mắt nhìn anh ta, Aoki Yusuke cúi đầu nhìn mặt đất, làm bộ như không thấy.

Kamikawa Takumi nồng nhiệt chào hỏi với từng nhân viên đang rời đi, y có thể nhớ tên và biệt danh của mỗi người dù chỉ gặp một lần.

Sau khi những người không liên quan rời đi, Kamikawa Takumi lập tức dang hai tay lao về phía Kanzaki Rin, muốn ôm cô thật chặt, vẻ mặt tươi cười giống như một con sài cẩu.

"Rin-chan, anh nhớ em muốn chết."

Kanzaki Rin cũng tiến lên một bước đấm vào bụng Kamikawa Takumi, khiến anh ngã xuống.

Khi cô nhìn thấy tên hỗn đản này, cô lại nghĩ đến một tên khốn khác, đều là cái dạng muốn ăn đòn này.

Chỉ khác là đánh tên này thì không sao, nhưng đánh tên kia thì có khả năng gặp nguy hiểm.

"Hự ... Rin-chan vẫn bạo lực như vậy, e rằng sau này rất khó gả ra ngoài, nhưng không thành vấn đề, anh vẽ adult manga nuôi em."

Thấy sắc mặt Kanzaki Rin càng lúc càng đen, có vẻ lại có dấu hiệu sắp động thủ, Kamikawa Takumi vội vàng đưa cho cô trà sữa và bánh mì trong tay: "Em tới đây sớm như vậy chắc là chưa ăn cơm... anh đã đặc biệt xếp hàng để mua cho em đó."

Có hai người ngoài là Araiwayama Takashi và Aoki Rusuke, Kanzaki Rin cũng không thể tiếp tục đánh cái tên không đứng đắn này nữa. Lặng lẽ cầm ly trà sữa và bánh mì rồi bước đến bên cạnh.

"Cảm ơn anh Takumi, em vừa rồi cũng chưa chưa ăn cơm.”

Aoki Yusuke mỉm cười, cũng muốn đi qua nhận lấy bánh mì trà sữa do Kamikawa Takumi để lại.

Kamikawa Takumi rụt tay lại, xé và nhét miếng bánh mì vào miệng, hừ hừ hai tiếng: "Muốn ăn, tự đi mà mua."

Aoki Yusuke xấu hổ nở một nụ cười nhưng vẫn lịch sự, gãi đầu: "A hắc hắc, tôi biết là không có phần của tôi."

Kamikawa Takukai phớt lờ anh ta và định đến gần Kanzaki Rin, thì bị Araiwayama Takashi nghiêm nghị nói: "Kamikawa, lại đây, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Kamikawa Takukai không còn cách nào khác ngoài vẫy tay với Kanzaki Rin: "Rin-chan, anh cũng có chuyện muốn nói với em. Chút nữa nói tiếp, đừng có chạy trốn nha."

Nói xong liền xoay người đi tới bên người Araiwayama Takashi, nhấp một ngụm trà sữa hỏi: "Có chuyện gì vậy, tôi rất bận."

Araiwayama Takashi vẻ mặt nghiêm túc: "Cậu tại sao không nghe điện thoại của tôi?"

Kamikawa Takumi khí thế hùng hồn: "Tôi đang chơi gal game, làm sao có thể trả lời cuộc gọi của anh? Tôi đã nói với anh, mẹ ma cực kỳ tốt, tôi thật sự không còn lại giọt nào..."

"Cậu…"

Nhìn bộ dạng cà lơ phất phơ của Kamikawa Takumi khiến Araiwayama Takashi cảm thấy đau đầu.

Nhưng Araiwayama Takashi không thể làm gì được, mặc dù anh là thủ trưởng của Kamikawa Takumi, nhưng quan viên như anh vậy muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, còn có một đám người phía dưới đang chực chờ tranh giành lấy chức của anh.

Mặt khác, Kamikawa Takumi là một trong ba sức mạnh chiến đấu cao nhất trên bảng đối sách, còn hiếm hơn cả bảo vật quốc gia, ai cũng muốn dụ dỗ.

Araiwayama Takashi phải nhẹ giọng nói: "Tôi biết cậu vẫn còn tức giận vì lần trước không cho phép tấn công, nhưng cậu phải biết rằng việc này là vì lợi ích của bản thân cậu."

Kamikawa Takumi cười nói: "Tôi không tức giận, ai dám khiêu khích loại yêu quái như vậy? Tôi còn trẻ, còn chưa sống đủ đâu."

Araiwayama Takashi đã là một con cáo già nhiều năm, làm sao có thể không nhìn ra người trẻ tuổi này chỉ là nóng nảy mà thôi.

Lần trước Blood Queen Isis phủ xuống Tokyo, Kamikawa Takumi đã yêu cầu tấn công. Nhưng sau khi Cục giải quyết tai họa xem xét về mức độ mạo hiểm, đã từ chối yêu cầu của y và thay vào đó ra lệnh cho đội cơ động SAT thực hiện nhiệm vụ trục xuất.

Kết quả là đội cơ động SAT đã bị giết chết hơn 300 binh sĩ tinh nhuệ trước khi họ 'trục xuất' Isis.

Đối với bên ngoài nói là bị trục xuất, nhưng thật ra là dùng 300 pháo hôi để cô ta giết đến chán, rồi tự mình bỏ đi.

Kamikawa Takumi hiểu ý của Ariwayama Takashi, nhưng y không thể chấp nhận. Rõ ràng là y mạnh hơn và có năng lực hơn, nhưng y chỉ có thể trốn ở nhà và mặc cho các binh sĩ hy sinh vô nghĩa.

Y chắc chắn có thể dụ được Isis đi, nhưng Cục giải quyết tai họa căn bản không muốn mạo hiểm.

Nói trắng ra, ba con át chủ bài của Cục đều khó kiếm, làm sao có thể tung ra để chiến đấu với một con quái vật như Blood Queen Isis, một đám người sẽ phải từ chức nếu có một người chết đi.

Ngược lại, binh lính của đội cơ động SAT đều được sản xuất hàng loạt, bị tiêu hao cũng không đến nỗi phải đau lòng.

"Lỗi là do Blood Queen. Tại sao phải tức giận? Cậu không tức giận là tốt rồi, cậu không tức giận là tốt rồi."

Araiwayama Takashi dỗ dành Kamikawa Takumi như dỗ trẻ con.

Trên thực tế, Cục giải quyết tai họa đối với Blood Queen sao không oán hận? Trụ sở của Liên đoàn cách mạng nhân dân ở ngay cạnh nhà Thỏ, nếu kiêu ngạo như vậy thì hãy đi dạo một vòng xem người ta có không đánh ngươi hay không nhé.

Cần gì phải đến để bắt nạt chúng tôi? Nhìn chúng tôi dễ bị bắt nạt lắm phải không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK