Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Phương Thành mang người chạy tới thương khố cửa sau, mười mấy Bōsōzoku đã lái xe máy chặn bọn họ lại.

Ngoại trừ nữ sinh cấp ba còn có thể miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, những người khác đều vô cùng kinh hoàng và sợ hãi.

Nữ sinh cấp ba cũng chỉ là mặt ngoài trấn định, một tay còn nắm thật chặc Phương Thành góc áo.

Không trách khi các cô em sợ hãi đến vậy, ở vùng ngoại ô nơi không có chính quyền, có vô số băng hội độc ác hoành hành, Bōsōzoku ngang ngược cướp bóc, giết chóc như cơm bữa.

Một thằng đầu mào gà dừng xe, giẫm một chân trên mặt đất, thuận tay đốt điếu thuốc, cười híp mắt hỏi: “Nè, thằng nhóc, đêm hôm khuya khoắt mang theo một đám đàn bà chui rúc ở đây làm gì?"

Những Bōsōzoku còn lại lái xe máy vòng quanh đám người Phương Thành, liên tục phát ratieengs cười to và tiếng kêu lạ, thưởng thức các nàng run lẩy bẩy dáng vẻ.

Phương Thành không để ý đến đầu mào gà, mà hỏi Kanzaki Rin: “Bao lâu nữa Vampire sẽ đến?"

"Đến ngay lập tức!"

Giọng nói của Kanzaki Rin rất căng thẳng.

Một bên là Vampire đột ngột quay lại, bên này còn một đám côn đồ hung ác.

Mà Phương Thành còn kéo theo một cục nợ.

Tình hình đột nhiên trở nên nguy hiểm đến mức mọi biện pháp đối phó được đề ra trước đó đều hoàn toàn vô dụng.

Bởi vì cho dù giả định của Kanzaki Rin có tệ đến đâu, thì nó cũng không giống như hiện tại.

"Mày muốn làm gì hả?"

"Đmm."

Đầu mào gà bị bơ đẹp, thằng đệ ở bên cạnh lập tức nhảy ra: “Đm thằng chó, giả câm hả chó, lão đại nói mà mày dám bơ hả?"

Phương Thành lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên: “Mấy ku muốn gì?"

Ánh mắt đều tập vào đầu mào gà, gã là lão đại lũ côn đồ này, xem gã muốn gì rồi đưa ra quyết định sau.

Đầu mào gà đã hút xong một điếu thuốc.

Hắn vẩy tàn thuốc ra, lạnh lùng ra lệnh: “Nam giết, nữ giữ lại hiếp xong giết."

"Zé ze! !"

Đám côn đồ lập tức hét lớn hoan hô vì quyết định của lão đại.

Những người phụ nữ sợ hãi đến mức gần như co quắp trên mặt đất, có mấy người đã khóc thành tiếng. Họ vừa chạy ra khỏi hang hổ, còn chưa nhìn thấy ánh sáng, đã lập tức lại rơi vào ổ sói.

"Đợi đã!"

Phương Thành bỗng giơ tay lên, lớn tiếng nói: “Tao có chuyện muốn nói."

Lũ côn đồ đều nhìn vào hắn, muốn xem xem trong tình huống như thế này thằng nhóc kia còn có thể nói được lời gì.

Ngay cả Kanzaki Rin tránh trong xe cũng nghiêng tai lắng nghe, muốn biết Phương Thành làm sao để giải quyết tình huống hiểm nghèo hiện giờ.

Trước ánh mắt của mọi người, Phương Thành giang hai tay ra, mỉm cười nói: “Vì sao không giết chết đám đàn bà, để đàn ông lại cùng chúng mày sung sướng chứ?"

Hiện trường trong nháy mắt trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Đừng nói lũ côn đồ, ngay cả người bên cạnh Phương Thành cũng sững sờ nhìn hắn.

Thằng đệ bên cạnh đầu mào gà sờ cằm nói: “Ừm, đề nghị này cũng không tệ..."

Lời còn chưa dứt, đã bị đầu mào gà gõ mạnh vào đầu: “Mày nói cái quái gì vậy, có cần đưa mày đến host club sung sướng một chút hay không?"

Những tên côn đồ khác lập tức cười phá lên.

Thằng đệ này vô cùng khó chịu, lập tức phát tiết cơn giận sang Phương Thành: “Đm, thằng chó mày dám đùa bỡn bọn tao hả?"

Trong lúc nói chuyện, nó móc ra môt con dao găm dùng sức ném về phía Phương Thành.

Nữ sinh cấp ba sợ hãi hét toáng lên, vội vàng dùng hai tay che đầu.

Phương Thành giơ tay chụp lấy con dao găm đang xoay tròn tới, sau đó hít một hơi thật sâu.

Hắn đã ngửi thấy mùi máu tanh trong không khí nhanh chóng trở nên nồng nặc.

Chiêu này của Phương Thành cũng không doạ được lũ côn đồ, bọn họ lại phá lên cười.

"He he, Kansai-kun, kỹ thuật của mày kém quá."

"Một chút sức cũng không có, ngay cả một thằng nhóc cấp 3 cũng dễ dàng chụp được."

"Không sai, thực sự là ném hết mặt mũi Yaoh tổ của chúng ta, mày phải tạ tội đó he he."

"Còn không bằng đi host club làm việc."

Gương mặt của Kansai-kun nhanh chóng đỏ bừng lên.

Hắn không dám nổi giận với đồng bọn, chỉ có thể hét lớn rú ga, hai tay dùng sức nhấc lên.

Xe máy phát ra tiếng rú như dã thú, đầu xe bị Kansai-kun bốc lên, vượt qua đám người phóng mạnh về phía Phương Thành.

Đám đàn bà hét lên, nhưng họ không dám chạy, chỉ có thể ru rú núp ở sau lưng Phương Thành.

Nữ sinh cấp ba thì cố kéo Phương Thành né tránh, nhưng nàng chưa kéo nổi, mô-tô của Kansai-kun đã mất cân bằng, ngã rầm trên mặt đất.

Kansai-kun văng mạnh ra xa, cuối cùng ngã ngửa trên mặt đất, trên ngực có thêm một con dao găm đâm thẳng vào tim.

Hiện trường lại trở nên tĩnh mịch.

Đám lưu manh nhìn xác của Kansai-kun, lại nhìn đôi tay trống không của Phương Thành, đứa nào cũng ngệch mặt khó hiểu.

Không thằng nào nhìn thấy Phương Thành phóng dao lúc nào.

Đầu mào gà đang rít thuốc chợt dừng lại.

Gã nhìn chằm chằm Phương Thành, hai mắt nheo lại, hạ cằm xuống, trên mặt lộ vẻ hung hăng.

"Chúng mày không ngửi thấy mùi máu tươi sao?"

Phương Thành lấy tay quạt quạt lỗ mũi: “Thúi quá."

Lời này ngay lập tức chọc giận lũ côn đồ, đều cho rằng Phương Thành đang gây hấn với chúng.

"Thằng chó bố láo..."

Đầu mào gà lập tức bóp nát điếu thuốc trong tay, gã đang muốn hạ lệnh lũ đàn em xông lên, thì bỗng nhiên dừng lại.

Chẳng biết lúc nào ở bên cạnh gã, có thêm rồi một người trung niên gầy gò mặc chiếc áo khoác màu đen.

Người trung niên này có làn da tái nhợt, hốc mắt trũng sâu, đôi mắt đen sâu thẳm, gần như không nhìn thấy tròng trắng.

Trông cứ như một con quỷ, không có chút sức sống.

Đầu mào gà quay đầu nhìn chằm chằm người trung niên bên cạnh, chỉ cảm thấy tóc gáy dựng đứng, Một cảm giác ớn lạnh từ tận đáy lòng.

Những thằng khác đương nhiên cũng phát hiện người trung niên đột ngột xuất hiện này.

Ngay lập tức không khí tràn ngập mùi nước tiểu, trong số những người ở phía sau Phương Thành, không biết ai sợ đến mức tè ra quần.

Sau khi người trung niên xuất hiện, họ túm tụm ở phía sau Phương Thành, không dám ngẩng đầu lên, run rẩy cứ như thỏ nhìn thấy sói.

Nữ sinh cấp ba cũng run rẩy dùng tay chỉ vào người trung niên, sắc mặt tái nhợt, há hốc mồm nhưng không nói được lời nào.

"Đm! Thằng Bakayaro này là ai?"

"Mau chóng tránh xa lão đại ra thằng chó anyf!"

Lũ côn đồ cho rằng đầu mào gà bị uy hiếp, liên tục chửi rủa.

Người trung niên hoàn toàn không để ý đến tiếng gào hét của lũ côn đồ, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Phương Thành.

Phương Thành cũng nhìn y chằm chằm, trong mắt của cả hai không hề có những thứ khác người, chỉ có nhau.

"Câm mỏ hết cho tao!"

Đầu mào gà đột nhiên gầm lên giận dữ, ngăn cản lũ côn đồ kêu gào.

Gã ở gần người trung niên nhất, dựa trên bản năng sinh vật có thể nhận rõ người trung niên gầy như que cùi này đáng sợ đến cỡ nào.

Sống ở trong thế giới quái vật hoành hành, không có chút kiến thức thì đã chết từ lâu.

Đầu mào gà cố khiến cho giọng nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng vẫn nhịn không tránh được sự run rẩy: “Thưa ngài, ngài... cần sai bảo gì ạ?"

Lúc này người trung niên mới chậm rãi quay đầu nhìn gã, nở một nụ cười hiền hậu.

"Không cần sợ, không có chuyện gì đâu."

Đầu mào gà còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì bỗng cảm thấy mình bay, tầm nhìn bỗng trở nên quay cuồng điên đảo.

Lúc đầu rơi xuống đất, đầu mào gà cái xác không đầu của mình đang ngồi trên xe máy, còn cổ thì đang không ngừng phun máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK