Phương Thành không ngờ sẽ nhìn thấy Asaka Myōe ở chỗ này.
Học phí của Học viện Kashima không hề rẻ, các gia đình trung lưu phải cắn răng mới có thể nuôi nổi một đứa bé đi học, còn các gia đình lao động bình thường ở tầng thứ từ thì nghĩ cũng đừng nghĩ, trừ phi thành tích xuất sắc đến mức dựa vào học bổng là có thể quét ngang tất cả cản trở.
Cho nên nhà của Asaka Myōe hẳn là ở tầng thứ ba mới đúng, sao hơn nửa đêm còn lang thang ở địa phương quỷ quái này?
Phương Thành dựng xe máy ở đoạn đường trống ven đường, vừa quay đầu là có thể thấy, rồi khóa lại.
Hắn cũng không tin lần này lại bị trộm nữa, nếu lại bị trộm, chắc hắn sẽ đứt máu não chết mất.
Sau khi dựng xe xong, Phương Thành đi về phía Asaka Myōe, sau khi bị 3 nữ sinh trả thù ở trường học, hôm sau Asaka Myōe khôi phục bình thường, tiếp tục đến trường.
Satō Hayato bận rộn mãi vẫn chưa tra được chân tướng, chỉ là xác định Asaka Myōe cùng ba nữ sinh đúng là từng xảy ra xung đột thể chất vào một ngày trước.
Phương Thành cũng không quan tâm những chuyện này có liên quan gì đên hắn hay không, nhưng không ngờ sẽ đụng mặt với Asaka Myōe đang có tâm trạng buồn bã.
Thành thật mà nói, hắn rất muốn làm như không nhìn thấy, cứ đi giải quyết việc riêng của mình.
Nhưng nghĩ đến ngày mai có thể sẽ chứng kiến tin tức 'Học sinh nữ cấp ba không rõ nguyên nhân nhảy sông tự tử’, hắn cuối cùng vẫn là đạp phanh.
Bỏ đi, cứu một mạng người hơn xây tháp 7 tầng tháp.
Asaka Myōe ngơ ngác nhìn dòng Edo, đắm chìm trong tâm trạng của mình, hoàn toàn không nghe được tiếng bước chân tới gần của Phương Thành.
Phương Thành dừng bước lại, nhìn những giọt lệ ướt hoen bờ mi của Asaka Myōe, bỗng nhiên có một loại kích động ôm nàng sau đó ném xuống nước, nhìn nàng quẫy đạp ở trong nước.
Suy nghĩ tràn ngập tà ác chỉ chợt lóe lên trong đầu, Phương Thành kinh ngạc chứng kiến Asaka Myōe chậm rãi giơ một chân lên, giẫm ở trên lan can.
Được rồi, không cần tự mình ôm, tự cô ta sẽ nhảy.
Phương Thành liên tục phân vân giữa việc có nên ‘lấy ra smartphone ghi lại hiện trường nhảy sông tự tử’ cùng với 'Làm người không thể không có lương tâm'.
Cuối cùng hắn vẫn vươn tay gõ nhẹ nhàng vào ót của Asaka Myōe.
"A!"
Asaka Myōe ôm đầu đau kêu thành tiếng.
Nàng ngẩng đầu nhìn Phương Thành sau lại ngẩn ngơ: “Phương, Phương-kun? Sao lại là cậu?"
Phương Thành cười chào hỏi: “Chào buổi tối."
Asaka Myōe nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, phồng má tức giận: “Phương-kun, cậu đánh tớ làm gì? Đau quá."
"Chẳng phải vì tớ không muốn thấy cậu nhảy sông tự tử nha."
Phương Thành phất tay: “Cho nên tớ định đánh cậu ngất xỉu rồi mang về nhà, đây chính là anh hùng cứu mỹ nhân, nói không chừng nhờ đó cậu sẽ thích tớ, sau đó tớ từ chối cậu, cậu không phục nên dùng thỏ tới sắc dụ tớ..."
Nghe Phương Thành nói lời không đứng đắn, Asaka Myōe bật cười khúc khích: “Nào có người lại dùng phương thức anh hùng cứu mỹ nhân như cậu, hơn nữa, tớ tự tử cũng..."
Nàng sửng sốt, sau đó chợt xoay người sang chỗ khác, dùng ống tay áo cố lau nước mắt trên mặt.
Nhưng không phải trả lời như thế này, nên nước mắt càng lau lại càng nhiều.
Phương Thành không để ý tới nàng, hai tay tựa ở trên lan can, ngắm nhìn sông Edo trong bóng đêm, rồi khạc nhổ vào đống rác trôi trên sông.
Yeah, trúng rồi.
Một hồi lâu, Asaka Myōe mới điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nàng dựa lưng vào lan can, cúi đầu.
"Phương-kun, lúc này con trai không phải nên an ủi cô gái đang khóc thầm sao? Chí ít lấy khăn tay hoặc khăn giấy đưa cho nàng, cậu như vậy tương lai sẽ không tìm được bạn gái."
"Cậu là người thứ hai nguyền rủa tớ không tìm được bạn gái, tương lai nếu như thật tìm không được, mấy người phải chịu trách nhiệm."
Phương Thành quay đầu nói với Asaka Myōe: “Mặt khác, người con trai vô cớ đối tốt với cậu, nhất định đang thèm khát thân thể của cậu, cậu tốt nhất cho hắn một cái tát, để hắn tỉnh táo một chút."
Asaka Myōe trầm mặc một lát, mới thấp giọng nói: “Cảm ơn."
Nàng rất cảm kích Phương Thành không hề hỏi gì, để cho nàng giữ lại chút tự trọng cuối cùng.
Nhưng đồng thời cũng rất mất mát, vì sao Phương Thành không hỏi.
Uất ức và áp lực trong lòng của nàng giống như hồng thủy, sắp ép vỡ nàng.
Áp lực này cần gấp có lỗ thông hơi, dù cho lý do hoặc mượn cớ đều tốt, chỉ cần Phương Thành hỏi một câu 'đã xảy ra chuyện gì'.
Nhưng hắn không hề hỏi, căn bản không cho cơ hội này, chỉ nói những lời không đâu.
Asaka Myōe không biết rốt cuộc đây là dịu dàng hay vô cảm, nàng chỉ biết cảm xúc của mình đã bắt đầu sai lệch.
Phương Thành bỗng nhiên nói: “Đi thôi, tớ đưa cậu về nhà."
Asaka Myōe yên lặng gật đầu, sắc mặt tái nhợt, hai mắt mờ mịt, giống như một con rối vô hồn.
Phương Thành thấy nàng khóc đến mức sưng đỏ cả hai mắt, khẽ thở dài.
Mình quả nhiên là một người đàn ông tốt dễ mềm lòng, ai dám nói mình là cương thiết trực nam* thì quá sai lầm rồi.
Hỏi hắn: “Cậu vừa rồi thực sự muốn chết phải không?"
Asaka Myōe giật mình ngẩng đầu, nàng nhìn Phương Thành, chớp chớp đôi mắt tròn xoe, vô thức muốn phủ nhận như ngày thường.
"Tớ... tớ..."
Mở miệng nhưng không nói được gì, nước mắt lại cuộn trào mãnh liệt, không thể nào kìm được.
Phương Thành bỗng nhiên nắm lấy cánh tay của Asaka Myōe, cô vùng vẫy một lúc như thể sợ hãi, nhưng cô không thoát ra được.
Phương Thành vén ống tay áo của nàng lên, nhìn thấy những vết sẹo đáng sợ trên cánh tay trắng như tuyết, cũ mới chồng lên nhau, hình thành những vết sẹo ngoằn ngoèo và xấu xí.
Asaka Myōe cả người run rẩy, như thể những tâm tư thầm kín nhất cuối cùng cũng bị phát hiện.
Phương Thành kéo ống tay áo của nàng xuống, lại đưa tay tháo kính trên sống mũi của nàng.
"Không muốn!"
Phản ứng của Asaka Myōe đột nhiên trở nên gay gắt, cô hất tay của Phương Thành lùi lại hai bước để tạo khoảng cách với hắn.
"Làm sao, lấy mắt kiếng xuống cậu sẽ biến thành Mahō shōjo?"
Phương Thành cười cười, lại nhẹ nhàng cốc đầu nàng một cái, xoay người lái xe máy tới: “Đi thôi, đưa cậu về nhà."
Asaka Myōe hai tay ôm đầu, ánh mắt nhìn theo bóng lưng của Phương Thành, nhất thời cảm thấy thất vọng mất mát, hoàn toàn không hiểu nổi hắn là có ý gì.
Chần chờ một chút, nàng mới lau khô nước mắt đi theo sau.
Ngồi trên xe máy, Asaka Myōe do dự vài giây, mới nhẹ nhàng khoát hai tay lên hông của Phương Thành.
Nàng không hỏi Phương Thành kiếm chiếc xe máy này từ đâu ra, cũng không hỏi hắn có bằng lái hay không, hơn nửa đêm tới nơi này làm gì.
Cũng như Phương Thành không hề hỏi chuyện của nàng.
"Nhà cậu ở đâu?"
Nghe câu hỏi hòa cùng tiếng gió của Phương Thành, Asaka Myōe nói ra một địa chỉ, cách nơi này không xa, là một khu cho thuê nhóm.
Phương Thành không hỏi thêm, địa chỉ nhà của Asaka Myōe ở tầng thứ tư, hiển nhiên là trong nhà xảy ra biến cố, từ đó rớt khỏi tầng lớp trung lưu.
"Tớ sẽ tiện đường ghé qua một nơi, sau đó mới đưa cậu về."
Phương Thành phát hiện người phụ nữ tên là Gekkō Hoshiki, địa chỉ ở ngay trên đường về nhà của Asaka Myōe, nên cũng tiện đường.
Asaka Myōe không có ý kiến với quyết định của Phương Thành, đầu óc của nàng giờ cũng hoàn toàn không ở nơi này, nó hoàn toàn trống rỗng.
Đợi lúc tỉnh táo lại, Asaka Myōe phát hiện Phương Thành đã chở nàng tới gần một con đường hoa rất nổi tiếng.
Đây là một con đường hoa kiểu Nhật, kiến trúc hai bên đều phỏng theo kiểu cổ, vào cửa tiệm mang phong cách cổ phong.
Nơi đây rất nổi danh, cư dân xung quanh nếu rảnh rỗi, ban đêm đều sẽ tới nơi này giết thời gian, ngay cả nhân vật lớn ở tầng hai tầng ba có lúc cũng sẽ đến đây.
Phương Thành dựng xe máy ở trước cổng của một ngôi nhà nhìn từ ngoài vào trông rất giống Nhà hàng Izakaya thông thường,còn vảo Asaka Myōe chờ ở bên ngoài, thuận tiện giúp trông xe.
Hắn lấy mặt nạ Kamen Rider mang vào mặt, sau đó mở cổng của Nhà hàng Izakaya rồi bước vào.
Lúc Phương Thành bước vào, Asaka Myōe phát hiện cửa tự động của Nhà hàng Izakaya kéo lên.
.
Chú thích:
* trực nam: Trên thực tế, cách giải thích đơn giản nhất đối với từ Trực Nam đó là trái ngược với gay. Là người đàn ông con trai thích con gái. Và không bao giờ thay đổi khuynh hướng giới tính của mình.
Tuy nhiên trên đây chỉ là ý nghĩa bề nổi của Trực Nam. Trong thực tế cuộc sống, Trực Nam không phải là để đặc chỉ kiểu người như vậy. Chẳng hạn như những người đàn ông, con trai có tính cách vô cùng thẳng thắn. Đôi lúc không biết biến tấu linh hoạt cũng được gọi là Trực Nam.