Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mặt và cơ thể của Phương Thành vẫn còn bốc khói, nhưng phần lớn thương tích đang lành lặn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Hắn lôi chân của Yakawa Suzuka, hét lớn: “Quay lại cho tao!"

Yakawa Suzuka sợ hãi hét lên chói tai, cả người bị Phương Thành kéo về trong phòng khách, đập mạnh lên sàn nhà.

Yakawa Suzuka chợt lắc người một cái, cái chân bị Phương Thành chộp trong tay, bị hắn xoay thành bánh quai chèo.

Ả không thèm quan tâm, nhảy lên khỏi mặt đất bằng chân còn lại, bắt đầu điên cuồng dùng đôi tay bén nhọn công kích Phương Thành, còn gầm lên như dã thú.

Sau khi các mạch máu dày đặc trên người của Yakawa Suzuka nổ tung vẫn chưa khép lại, thời khắc này ả gần như nhìn không ra hình người, hoàn toàn là một dã thú điên cuồng.

Móng tay nhọn không kém gì lưỡi đao, không ngừng cắt lên da thịt của Phương Thành, khiến máu văng tung toé.

Phương Thành cắn răng chịu đựng cơn đau, khuôn mặt lạnh lùng, đấm điên cuồng liên tục vào tim và đầu của Yakawa Suzuka.

Không so kỹ năng hay chiêu thức, chỉ đơn thuần đối kháng thể năng và tốc độ lành vết thương, xem ai có thể trong thời gian ngắn tạo cho đối phương càng nhiều tổn thương hơn.

Kanzaki Rin nhìn chằm chằm trận quyết đấu giữa hai người, đôi tay không kìm được siết chặt.

Cô muốn hỗ trợ, nhưng cái kiểu đánh lộn đầy máu me này thì ai dám dây vào.

Sau một lúc do dự, Kanzaki Rin vẫn kiềm chế dự định dùng lửa công kích hai người, mà cúi đầu tìm kiếm.

Cuộc chiến đẫm máu giữa Phương Thành vs Yakawa Suzuka tiếp diễn từ bên này đến bên kia phòng khách, dọc đường vương vãi rất nhiều máu và bộ phận cơ thể người, cứ như một cảnh thảm sát.

Không còn thể coi Yakawa Suzuka là người, mà là một quái vật giống như chó điên, sớm đã mất đi lý trí, chỉ dựa vào bản năng điên cuồng công kích Phương Thành.

Phương Thành cảm thấy mình sắp bị Yakawa Suzuka lóc hơn 5kg thịt, chỉ có thể cố gắng tránh bị đâm vào tim và đầu, nếu như tạo thành vết thương trí mạng, vậy hắn sẽ lại phải mất thêm 1 lần tái sinh quý báu.

"Nhận lấy!"

Bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu của Kanzaki Rin.

Phương Thành quay đầu nhìn lại, thấy cô quăng tới một con dao găm bằng bạc, lập tức giơ tay đón lấy.

Yakawa Suzuka hình như dự cảm được nguy hiểm, há to miệng tạp vào đầu của Phương Thành.

Hai bên khóe miệng ả lập tức xé rách đến tận mang tai, lộ ra một cái miệng to như chậu máu, toàn bộ hàm răng đều biến thành răng nanh sắc bén.

Phương Thành bị tay chân của ả quấn lấy, không thể nào né tránh, chỉ có thể đưa tay ra, nhét vào trong cái miệng to như chậu máu của Yakawa Suzuka.

Ả táp mạnh cái phập, cứ như cối xay thịt phát ra tiếng rắc rắc, tay của Phương Thành trong nháy mắt bị cắn thành mấy khúc.

"ĐM!"

Phương Thành đau đến mức giận dữ rống to, dùng cánh tay lành lặn đâm dao găm vào trái tim của Yakawa Suzuka.

Yakawa Suzuka muốn cắn tiếp, nhưng vì trái tim bị vũ khí bạc đâm trúng nên buộc phải dừng lại.

Phương Thành cảm giác được dao găm trong tay bỗng trở nên nóng hổi, cứ như cây gậy sắt nung đỏ, nóng đến mức phải buông tay ra.

Yakawa Suzuka ngã ngửa cái phịch trên sàn nhà, không nhúc nhích cứ như chó chết.

Phương Thành thở hổn hển lui về sau hai bước, vẫy tay ra hiệu Kanzaki Rin.

Kanzaki Rin cảnh giác lại gần, hỏi: “Làm gì?"

Phương Thành chỉ chỉ xác của Yakawa Suzuka: “Bồi cú chót đi!"

Kanzaki Rin hiểu ý hắn, nhìn cái xác đã lạnh lẽo của Yakawa Suzuka, lắc đầu nói: “Không cần, ả chết rồi."

Cơ thể của Phương Thành bỗng mềm nhũn, té rầm xuống đất.

Kanzaki Rin vội vươn tay đỡ lấy hắn, không cẩn thận chộp trúng cánh tat mềm nhũn.

Ừm? Không đúng, xúc cảm không đúng!

Phương Thành cúi đầu nhìn xuống, hỏi: “Làm gì nắm ku tui vậy má?"

Kanzaki Rin bèn đẩy ngã Phương Thành, ù té chạy vào bếp mở vòi sen điên cuồng rửa tay.

"Ha ha ha!"

Phương Thành nằm trên mặt đất cười ha hả.

Nhưng không cười được bao lâu, sắc mặt của Phương Thành bỗng tái nhợt, toàn thân suy nhược.

Cánh tay gãy và vết thương trên người đều đang lành lặn, nhưng tốc độ chữa lành vết thương càng nhanh, thì cơ thể càng nhanh suy nhược.

Hắn lảo đảo nghiêng ngã, xông vào trong bếp.

"Cậu muốn làm gì?"

Kanzaki Rin vẫn đang rửa tay, lập tức cảnh giác hỏi.

Phương Thành chỉ chỉ thực phẩm văng tung toé trên mặt đất, thều thào: “Nhanh... nhanh giúp tôi làm cơm."

Kanzaki Rin hơi ngẩn ra, phát hiện Phương Thành đã suy nhược đến mức ngã ngồi trên sàn nhà.

Cô không hỏi nhiều, bèn nhặt thực phẩm còn có thể sử dụng trên mặt đất lên, bỏ vào nồi nấu món bánh cá hầm -- cũng chính là súp hầm cách thuỷ.

Sau khi nấu xong, Phương Thành không ngại nóng, vùi đầu ăn lấy ăn để.

Món hầm cách thuỷ này chưa nói ngon hay dở, nhưng Phương Thành không rảnh bới móc, nếu không ăn thì chỉ sợ hắn sẽ bị chết đói.

Kanzaki Rin thấy Phương Thành ăn như hổ đói, có vẻ như đang suy tư.

Cô luôn tò mò, tại sao Phương Thành không khát máu.

Giờ xem ra dường như hắn có thể ăn thức ăn bình thường để thay cho hút máu, loại bỏ cảm giác đói.

Đây còn có thể gọi là Vampire sao?

Kanzaki Rin nhất thời cảm thấy bối rối, thấy ánh mắt của Phương Thành cứ như đang nhìn một thằng mập tự kỷ không thích uống Coca, điều này quá mức phi lý.

Cô không nghĩ đến vấn đề này lâu, nhanh chóng ném vấn đề này qua một bên, xoay người đi về phía xác của Yakawa Suzuka.

Sau khi ăn xong một súp cách thủy, Phương Thành vỗ bụng, thở ra một hơi thật dài.

Mặc dù ăn chưa no, nhưng ít ra đã kìm nén được cơn đói, không cần sợ bị chết đói.

"Bộp!"

Kanzaki Rin bỗng nhiên ném thứ gì đó đến trước mặt của Phương Thành, suýt chút nữa khiến hắn phát ói.

Bất kỳ ai vừa mới ăn xong, lại bị ném tới một vật máu me đầm đìa, đều sẽ muốn ói.

Thứ mà Kanzaki Rin ném tới chính là một trái tim, cô vừa móc từ trong xác của Yakawa Suzuka.

Phương Thành hỏi Kanzaki Rin: “Cô... có ý gì?"

Kanzaki Rin rửa sạch vết máu trên tay, khi thấy phản ứng của Phương Thành, cũng rất nghi hoặc: “Cậu không ăn sao?"

Cô đã đọc thông tin nội bộ của Cục giải quyết tai họa, cũng biết tập tính của vampire, biết chúng nó sẽ giết nhau, nuốt chửng đồng bạn trái tim tới tăng cường lực lượng của chính mình.

Yakawa Suzuka tới tận nhà tập kích Phương Thành, chắc chắn mục đích cũng chỉ vì trái tim của Phương Thành.

Hiện tại Phương Thành thành công giết ngược lại, như vậy tim của Yakawa Suzuka chính là chiến lợi phẩn của Phương Thành.

Kanzaki Rin không có lý do gì phải ngăn cản Phương Thành hưởng chiến lợi phẩm, cũng không có ý định ngăn cản, Phương Thành càng mạnh, đối với cô ta mà nói càng có lợi.

"Cô bị điên à, tôi ăn cái này làm gì?"

Phương Thành lập tức mắng xối xả, sau đó dùng hai ngón tay kẹp lấy trái tim, định vứt vào thùng rác.

Nhưng ngay khi tay hắn chạm vào trái tim, đột nhiên có một dòng nước nóng rực xuyên qua ngón tay chảy ào vào trong cơ thể hắn.

Đồng thời, trong mắt của hắn đột nhiên xuất hiện.

[Đang hấp thụ năng lượng...]

[Khứu giác cao cấp + 1]

[Sinh mệnh (mảnh vụn 1/3)+ 1]

[Dòng Máu Điên Cuồng (mảnh vụn 1/5)+ 1]

[Dòng Máu Thiêu Đốt (mảnh vụn 1/ 5)+ 1]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK