Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Thành cùng Kanzaki Rin đồng loạt quay đầu nhìn Satō Hayato.

Ánh mắt nghi ngờ của hai người khiến Satō Hayato có chút sợ hãi, nhưng cô gái ủ rũ trên đất đã bắt đầu rơi lệ, dùng đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn qua đây.

Chuyện này chắc chắn đã cho Satō Hayato một ít cổ vũ, gã lấy dũng khí, nhỏ giọng hỏi: “Phương đồng học, có vẻ cô ấy dường như rất đau đớn, có thể giúp cho cô ấy không?"

Gã coi như thông minh, không dám hỏi có thể thể bỏ qua cô gái này không, mà là hỏi có thể giúp cô ấy không.

Vậy thì dù bị cự tuyệt, cũng sẽ không chọc giận Phương Thành cùng Kanzaki Rin.

Gã thấy, cô gái này dù không phải là người, nhưng cũng là kẻ bị hại giống như mình, đâu thể ăn hiếp cô ấy được chứ?

Nghe Satō Hayato nói vậy, Phương Thành còn không có phản ứng gì, sắc mặt của Kanzaki Rin lại nghiêm túc.

Nàng ghét nhất chính là loại đàn ông Asashi(thánh mẫu), bình thường không quả quyết bảo sao nghe vậy, chuyên níu chân kẻ khác.

Thời khắc mấu chốt lại lan tràn thánh mẫu chi tâm, không nỡ thấy phụ nữ rơi lệ, dường như toàn thế giới đều chỉ có gã biết quan tâm phụ nữ.

So sánh với nhau, Phương Thành dù là một LSP(dâm tặc), miệng thúi chuyên ăn nói bậy bạ, nhưng ở thời khắc mấu chốt tuyệt đối đáng tin, sẽ không hề nhẹ nhàng giới tính của kẻ địch.

Dù kẻ địch đẹp như Tây Thi, hắn cũng sẽ đánh đập không hề nương tay, cũng không vì đối phương rơi lệ bèn lựa chọn tha thứ.

Cho nên Kanzaki Rin có thể vẫn chịu được miệng thúi cùng ba hoa của Phương Thành, lại không chịu nổi sự nhân từ không đúng lúc này của Satō Hayato.

"Giúp cô ta? Có thể."

Phương Thành mỉm cười, đi tới trước mặt của cô gái.

Cô gái cũng dùng ánh mắt đầy hy vọng, ngây thơ đáng thương nhìn Phương Thành. Sau đó chỉ thấy hắn lập tức móc ra Kim Cương Chử tạo hình khó coi, đột ngột đâm vào lồng ngực của mình.

"A!!!"

Cô gái đau đớn hét lên, thân thể bán trong suốt lập tức vỡ tan, hóa thành từng làn khói sương rồi tiêu tán.

Phương Thành chú ý tới một đoàn khí màu xám mờ lưu lại ảo trên mặt đất, vừa đưa tay chạm vào, đoàn khí này liền hóa thành quen thuộc nhiệt lưu, nhanh chóng dọc theo ngón tay trào vào bên trong cơ thể.

Hai hàng gợi ý hiện lên trong mắt.

[Năng lượng đang trong quá trình hấp thụ...]

[Tầm nhìn của Vong linh +1]

Đây là Phương Thành lần đầu tiên không rút được mảnh sinh mệnh, có lẽ nguyên nhân là vì bản thân cô gái này đã là người chết, không có sinh mệnh lực có thể cung cấp cho Phương Thành.

Đồng thời, Phương Thành cũng là lần đầu tiên biết địch nhân bị giết, nếu như không có thi thể thì sờ như thế nào.

Mất công hắn còn tưởng rằng sau khi giết xong, có thể thừa dịp nóng hổi, kiểm tra cái này trên người cô gái những vị trí khác tới thí nghiệm một chút đâu, thất vọng.

Có Jibakurei so sánh, hình chiếu của Tà Thần ban nãy chỉ e cũng không phải bị giết chết, mà là bị đánh lui, nên mới không rơi xuống bất cứ vật gì.

"Phương đồng học, cậu... cậu làm cái quái gì vậy?"

Satō Hayato dại ra, cứ như không thể tin được chuyện vừa xảy ra trước mắt.

Gã rõ ràng kêu Phương Thành giúp một tay, kết quả Phương Thành quay người lại liền đem nữ hài giết đi.

Phương Thành nhét Kim Cương Chử vào trong túi: “Không phải cậu kêu tớ giúp ả giải quyết nỗi đau sao? Ả sẽ không bao giờ thấy đau khổ nữa, quá hoàn mỹ."

Satō Hayato bi thương nói: “Tớ không nói giải quyết theo kiểu này..."

"Nếu không... thì làm sao?"

Phương Thành hỏi ngược lại: “Có phải muốn đem nàng cứu trở về đến nhà ngươi hay không, giấu ở trong phòng ngủ của cậu, rồi xảy ra những chuyện ngọt ngào với cậu, sau đó có thể lâu ngày sinh tình, thu được một bạn gái u linh? Cậu xem manga nhiều quá rồi đấy Satō, có tin cậu dám mang ả về nhà, đêm đó ả dám giết cả nhà cậu hay không?"

Satō Hayato bị Phương Thành nói đến đầu đầy mồ hôi, lắc đầu liên tục: “Không có, tớ không có nghĩ như vậy."

Sự chột dạ trong giọng nói lại rõ ràng đến mức ai cũng nghe được.

Satō Hayato không cách nào lừa gạt bản thân, vào lúc nữ Jibakurei cầu xin gã, trong nội tâm của gã quả thực xuất hiện vọng tưởng như trong manga này.

"Thật không có?"

Lời phản bác của Satō Hayato khiến Phương Thành thấy buồn cười: “Vậy sao lúc tớ giết tà giáo đồ, cậu lại không ngăn cản?"

Satō Hayato ngẩn ngơ: “Hắn... hắn không xin tớ giúp đỡ."

"Giả dụ hắn xin cậu giúp đỡ thì sao? Cậu sẽ giúp một tay sao?"

"..."

Nếu mặc đồ nữ, nói không chừng sẽ suy tính một chút.

Không phải không phải không phải, vẫn là không tiếp thụ được, Satō Hayato không đi lên đá cho mấy cú đã coi như khách sáo.

Satō trầm mặc, làm cho Phương Thành phì cười: “Khá lắm, Satō thì ra cậu là cái loại chỉ cần là body đẹp, những thứ khác chẳng cần màng tới?"

"Không phải!"

Đối mặt với sự già mồm của Phương Thành, cùng ánh mắt miệt thị của Kanzaki Rin, Satō Hayato còn muốn chống chế: “Cô ấy không giống với những người xấu này, cô ấy cũng là người bị hại!"

Phương Thành vỗ tay phát ra tiếng: “Thư ký Kanzaki, xin đem chân tướng tàn khốc, nói cho vị thiếu niên vô tri này."

Ai là thư ký của cậu?

Kanzaki Rin liếc xéo hắn, sau đó mới lạnh lùng giải thích cho Satō Hayato: “Chúng ta đêm nay qua đây, chính là vì xử lý Jibakurei này, mới đây thôi ả đã sát hại 6 thị dân vô tội, trong đó có 2 người là trẻ em chưa tới 14 tuổi, cậu còn cảm thấy ả là lẻ bị hại sao?"

Tuy Jibakurei này tương đối vô hại, nhưng điều kiện tiên quyết là không bước vào lãnh địa của ả.

Căn cứ manh mối do chủ cho thuê nhà cùng cư dân cung cấp, những năm gần đây có ít nhất 6 người vô tội bởi vì lỡ đi lên tầng cao nhất mà bị Jibakurei này sát hại.

Cho nên khi các cư dân phát hiện Jibakurei bắt đầu lảng vảng xuống các tầng phía, nên sợ đến mức phải dọn đi.

"Sao... tại sao có thể như vậy? !"

Satō Hayato ngồi sụp xuống đất, trông như bị đả kích rất lớn.

Thậm chí trong lòng còn đầy sợ hĩa, nếu như mình thực sự mang Jibakurei về nhà, đó chắc chắn là hại người nhà.

Phương Thành cũng rất khó tin, ở trong thế đạo hiện nay, lại vẫn có thể sinh ra một thiếu niên ngây thơ như Satō Hayato, có lẽ là cha mẹ gã bảo bọc gã quá kỹ.

Đương nhiên nếu như ở trong manga Nhật Bản, Satō Hayato chắc chắn là nhân vật chính.

Chính là cái loại nhờ cha mẹ chết hết, mà có được năng lực vô biên.

Có thể mở ra kịch bản nhân vật chính có cha mẹ đều mất sớm, sống chung với em gái, thức tỉnh năng lực, đại sát tứ phương, bước vào con đường harem yêu đương thanh xuân vườn trường sung sướng.

Nhưng tình tiết trong thế giới 2D, sẽ xảy ra ở trong hiện thực sao?

Thay vì chờ mong loại chuyện như vậy, còn không bằng trực tiếp treo cổ trong thế giới 2D.

Phương Thành không có hứng thú giảng giải tam quan cho thiếu niên ngây thơ vô số tội này, nếu như là em gái của gã, thì nói không chừng có thể lên giường từ từ giảng giải tâm sự về nhân sinh và lý tưởng.

Nếu như là cùng giới, lỡ cũng giảng giải đến trên giường, vậy thì hỏng bét.

Sau khi Jibakurei chết, hoàn cảnh của tầng thượng cũng dần trở về hình dáng ban đầu, ngọn đèn dần dần tắt, đồ đạc trong nhà cùng tường bắt đầu biến chất, cả mặt đất đều xuất hiện một lớp bụi bặm rất dầy.

Bởi vì cửa sổ bị phong tỏa, nên căn phòng trở nên trống trải, Satō Hayato hai tay chống đất muốn đứng lên, kết quả vừa đưa tay xuống, lại mò trúng một cái xương sọ tròn tròn.

"A!"

Gã sợ đến mức nhảy lên ôm lấy bắp đùi của Phương Thành, lại bị hắn một cước đá văng.

Đợi lúc Kanzaki Rin từ trong túi đeo lưng lấy ra đèn pin rọi sáng, Satō Hayato đã lần nữa xông lên ôm chân của Phương Thành không thả: “Phương đồng học, đừng bỏ lại tớ mà!!"

Trên mặt đất đột nhiên có thêm một bộ hài cốt, chắc là di thể của Jibakurei, đột ngột xuất hiện sau khi ả biến mất.

Jibakurei cùng tà giáo đồ toàn diệt, việc chiến đấu xem như đã xong, nhưng xử lý phía sau mới chính là phiền phức.

Kanzaki Rin cảm thấy đau đầu, cũng không có hứng thú xem Phương Thành cùng Satō Hayato giở trò gì, nàng móc ra chìa khóa xe, ném cho Phương Thành: “Cậu lái xe của tôi trở về đi."

Phương Thành lại đá bay Satō Hayato, chụp lấy chìa khoá, kinh ngạc nói: “Vậy còn cô?"

"Tôi sẽ kêu người đến xử lý hiện trường."

"Cái gì, lần này cô không ăn mảnh nữa?"

Phương Thành vô cùng nghi hoặc, Kanzaki Rin bình thường không phải là thích nột mình độc chiếm công lao sao? Ngày hôm nay sao lại hào phóng như vậy?

Kanzaki Rin thở dài: “Tôi cũng không muốn, nhưng chuyện tối nay một mình tôi xử lý không được."

Nếu như chỉ là Jibakurei, hoàn toàn không thành vấn đề, hết lần này tới lần khác liên lụy đến tà giáo.

Nguy hại của Tà giáo không chỉ là mưu tài hại mệnh, quan trọng hơn là trên thế giới này, tà giáo thật sự có thể tạo ra một số thần linh kỳ quái.

Tà giáo thờ phụng thần, bất kể là thần gì, cũng đều thuộc loại Tà Thần, là loại khó dây dưa nhất, nguy hiểm nhất trong loại quái vật thứ hai.

Nếu như bản thể của Tà Thần bản thể được triệu hoán ra, đó chính là một trận tai họa đặc biệt lớn, không thua gì sóng thần hay địa chấn.

Các học giả cũng bắt đầu hoài nghi, Tà Thần thật ra là sinh vật mạnh mẽ tồn tại ở không gian song song nào đó, mà nghe lễ do các Tà giáo đồ mù quáng thực hiện, trùng hợp mở cho chúng nó một con đường để tiến nhập thế giới của con người.

Đương nhiên hiện nay vẫn chưa có chứng cứ có thể chứng thực, đây chỉ là một giả thuyết có tính tưởng tượng phong phú truyền lưu trong giới nghiên cứu khoa học.

Chú thích:

*tam quan: nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan; còn ngũ quan là Mi (lông mày), mắt, tai, mũi, miệng,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK